Thứ Năm, 27 tháng 6, 2013

địa ngục du ký 20



DẠO ĐỆ THẬP ĐIỆN GẶP GỠ CHUYỂN LUÂN VƯƠNG
Phật Sống Tế Công
Giáng ngày 9 tháng 5 năm Mậu Ngọ (1978)
Thập Điện Diêm Quan thiểu thuyết tình Hoành hành đáo thử đảm tâm kinh Không lưu vạn quán nhi tôn hỉ Minh lộ chỉ văn khiếu khổ thanh.
Điện nọ Diêm Vương chẳng vị tình Ngang tàng tới đó mật gan kinh Bạc tiền để lại con vui hưởng Âm phủ cha đi khóc một mình.
Tế Phật: Dạo âm ty đã tới điện thứ mười, Địa Ngục Du Ký đã gần tới đoạn chót, nhưng đoạn chót này lại rất thảm vì điện thứ mười là điện chuyển bánh xe, chúng sanh bị chuyển tới nơi Trời Đất tối tăm, mơ mơ, hồ hồ chẳng rõ phương hướng Đông, Tây, Nam, Bắc, là đâu. Tất cả chúng sanh sống nơi cõi thế đều muốn nhớ lại


việc của kiếp trước cho nên kẻ tu đạo đều tự hỏi rằng “Ta là ai?” Nếu như trả lời được “mình là ai” thì còn cần gì người đắc đạo. Bữa nay chuẩn bị dạo âm ty, Dương Sinh mau lên đài sen.
Dương Sinh: Xin ân sư chầm chậm, thưa có người hỏi con là họ muốn in tặng sách Địa Ngục Du Ký, khi cầu nguyện phải thắp nhang khấn trước mặt Ông Táo, nhưng hiện nay bếp nhà nào nhà nấy đều đun bằng hỏa lò không đâu thấy còn Ông “Đồ rau” (ba cục đất nặng cao dùng để bắc nồi lên đun nấu) thì làm cách nào kiếm được Ông Táo bây giờ?
Tế Phật: Nhà ở tiến từ bùn đất thấp bé tới xi măng cốt sắt cao to, mỗi người sống trong đó đâu có phải vì thay đổi bếp mà người ta quên Ông táo, để mất tiêu Ông Táo luôn đâu. Thực ra chỉ là trang bị cho bếp đẹp đẽ hơn thôi. Nhớ lại thời xưa bếp núc dơ dáy đầy khói, tro, mồ hóng, mà thần Táo vẫn còn giáng lâm mỗi nhà kia mà. Việc ăn uống của người đời đều phải lo liệu ở bếp, ăn uống là việc để duy trì mạng sống, một ngày chẳng thể thiếu, cho nên có câu: “Hữu yên chi xứ tức hữu nhân” (Nơi nào có khói tức có người). Do đó nhân số thịnh suy mới gọi là “Nhân yên” (khói người). Hiệu quả của Ông Táo công gọi là “Ty mệnh chân quân” là vị chủ tể coi về mạng sống của Trời và thức ăn của Đất ban cho con người. Bếp xưa lò nay giống nhau vì đều dùng lửa nấu ăn nên chẳng có chi khác biệt, cho nên còn gọi Táo Thần là Hỏa Thần, cũng gọi là “Hỏa Đức Tinh Quân” (Vua Sao Đức Lửa). Lấy thần đèn mà luận thì ngày xưa châm dầu vào đèn ngày nay bật công tắc, tuyệt nhiên không vì thế mà Thần Thánh không giá lâm đền đài miếu mạo. Chẳng kể khoa học phát đạt, kiến trúc cao ốc trăm tầng, tính linh của con người vẫn thế không hề giảm, Thần Thánh vẫn ở sát bên ta, Ông Táo vẫn ở trước mặt ta.
Dương Sinh: À thì ra là thế, nhà cửa tuy kiến thiết tối tân, nhưng gạo, muối, dầu, dấm vẫn dùng như xưa. Con
đã lên đài sen, mời ân sư khởi hành.....

Tế Phật: Đã tới, xuống đài sen.
Dương Sinh: Điện Thứ Mười ở trước mặt, đám đông ồn ào kia hình như tới nghinh tiếp chúng ta.
Tế Phật: Đúng rồi, Chuyển Luân Vương dẫn Minh Quan cùng Tướng Quân ra nghinh tiếp chúng ta, con mau đến làm lễ ra mắt.
Dương Sinh: Lạy chào ra mắt Chuyển Luân Vương, kẻ hậu sinh là môn sinh của Thánh Đế thuộc Thánh Hiền Đường ở Đài Trung, phụng chỉ dạo thăm âm phủ viết sách, nay tới Điện Thứ Mười, kính xin Minh Vương giúp đỡ phương tiện.
Minh Vương: Chớ khách sáo, hai vị từ Đệ Nhất Điện tới Đệ Thập Điện, trải qua hầu hết những ngả đường tối tăm, công cứu đời quả là cao sâu, kính mời vào trong điện nghỉ ngơi.
Dương Sinh: Đa tạ Minh Vương.
Tế Phật: Vì thời giờ có hạn, tôi thấy chẳng cần phải nghỉ ngơi, xin trực tiếp dẫn Dương Sinh đi thăm các khu của Điện Thứ Mười, chẳng rõ ý của Minh Vương thế nào?
Minh Vương: Ý của Tế Phật đã như vậy, tôi cũng xin vâng.
Dương Sinh: Điện Thứ Mười có điểm đặc biệt là tội hồn quá đông, vượt hẳn các điện phủ khác là tại sao? Minh vương: Bởi vì bản điện là địa ngục cuối cùng trong số các Điện Phủ. Chúa tể Chuyển Luân là cửa ải của đường ra ngoài vĩ đại, cho nên các âm hồn ở âm phủ được chuyển bánh xe đều tụ tập tại đây nên trách vụ của bản điện cũng rất bận rộn và phức tạp, để tôi đưa lên “Quan Sinh Đài” (Đài Xem Sự Sống) tham quan.
Dương Sinh: Đa tạ. Đài này quá cao, thang lầu “Hồi Chuyển” bắc thẳng lên mây, leo lên hẳn là hoàn toàn kiệt sức.
Tế Phật: Ta giúp sức con một tay để con leo lên.
Dương Sinh: Cảm tạ sự giúp đỡ của ân sư.
Tế Phật: Muốn lên thang Trời mà không dùng tâm lực thì làm sao lên nổi? Tu đạo không cầu tiến cuối cùng chẳng thể lên cao.
Dương Sinh: Đã lên tới chóp đỉnh, phía trên giống hệt như cái đài quan sát, phía trước chỉ nghe tiếng rì rầm hỗn tạp, nhìn bốn bề mênh mông không thấy bến thấy bờ, đây là đâu đây?
Tế Phật: Muốn lên Đài Quan Sát Sự Sống phải leo hết 360 bực thang lầu, con số đó cũng là con số hợp nhứt
v                   ới con số một vòng Trời, chúng ta ở đây cũng đã là
Thiên Đài nên cách âm phủ cũng rất xa. Phía trước mênh mông một dải chính là Tứ Đại Bộ Châu, Bởi vì mắt huệ của con chưa khai mở cho nên tầm nhìn bị giới hạn, để ta ném một viên ngọc sáng xuống.
Dương Sinh: Ân sư ném viên ngọc sáng ra như đêm sương gặp ánh sáng, quả nhiên cảnh sắc cực xa ở phía trước con đều thấy rõ. Nhìn phía trước giống như từ trên không trung nhìn xuống mặt đất lớn vậy. Cảnh trí bốn phía khác biệt nhau, phía kia giống như nước Mĩ dân chúng cư ngụ đông đúc, người đi lại và nhà cửa kiến trúc giống y như hình ảnh chiếu trên màn bạc.
Tế Phật: Quả đúng, đất đó là nước Mĩ, ở trên Thiên Đài có thể nhìn thấy hình ảnh của khắp Tứ Đại Bộ Châu. Bánh xe chuyển vận của Điện Thứ Mười như rắc hoa khắp Trời, tùy nhân duyên mà chuyển sinh nơi các xứ. Đài này đã xem xét xong, chúng ta xuống chứ.
Dương Sinh: Dạ dạ.
Tế Phật: Vì thời giờ đã muộn, tình hình các ty của Điện Thứ Mười ngày khác tới thăm tiếp, xin cáo từ Minh Vương.
Minh Vương: Thời giờ đã trễ chúng tôi chẳng thể lưu giữ. Lệnh cho các quan viên hàng ngũ chỉnh tề đưa tiễn. Tế Phật: Dương Sinh lên đài sen.
Dương Sinh: Con đã sẵn sàng, mời ân sư trở lại Thánh Hiền Đường.
Tế Phật: Đã tới Thánh Hiền Đường, Dương Sinh xuống đài sen, hồn phách nhập thể xác.
DẠO ĐỆ THẬP ĐIỆN THĂM HỎI SỞ CHUYỂN KIẾP Phật Sống Tế Công
Giáng ngày 19 tháng 5 năm Mậu Ngọ (1978)
Luân hồi lục đạo thán vô kỳ Hướng thiện cần tu thiếu tráng thì Nghịch nhĩ trung ngôn quân thiết ký Thần tiên sám vãng thượng năng truy.
Luân hồi sáu ngả khổ muôn đời Hướng thiện tu ngay thuở thiếu thời Tiếng xấu lời hay ghi nhớ mãi Ăn năn Tiên Thánh mới nên người.
Tế Phật: Sáu ngả luân hồi như bánh xe chuyển động không lúc nào ngừng nghỉ, kẻ bị kẹp dưới bánh xe thành “quỷ bánh xe” rất hiếm có cơ hội trốn thoát tìm đường sống. hy vọng trong cái chết chúng sanh tìm ra được cái sống, chớ nhắm gầm xe, miệng cọp mà đâm đầu vào. Còn như sợ hay không sợ phải vào cửa địa ngục thì tin rằng đã là kẻ thông minh hẳn đều hiểu rằng
nên lánh xa là hay hơn cả, để còn kịp đến trước Thần
A _ /      I Ẩ. |Ã. 1>         / 11  /,  1   À      l   i 1_____    X    _ . X                  Ằ
Tiên sám hối lỗi lầm quá khứ hầu kịp chuyến xe tiến về tương lai. Sửa soạn dạo âm ty, Dương Sinh lên đài sen. Dương Sinh: Thưa, con đã chuẩn bị xong, mời ân sư lên đường.
Tế Phật: Bữa nay lại tới thăm Điện Thứ Mười gặp gỡ
Chuyển Luân Vương.... đã tới nơi, xuống đài sen.
Dương Sinh: Chuyển Luân Vương đã chờ sẵn phía trước để nghinh đón chúng ta.
Minh Vương: Hoan nghênh Tế Phật cùng Dương Thiện Sinh lại tới thăm bản Điện Thứ Mười. Lần trước vì thời giờ eo hẹp cho nên chưa thể giới thiệu tỉ mỉ cặn kẽ được. Bữa nay có dịp may gặp lại tôi xin thân hành hướng dẫn hai vị đi thăm các ti.
Dương Sinh: Cảm tạ Minh Vương đã tận tình chỉ giáo. Minh Vương: Điện Chuyển Luân tuyệt đối không vì tình riêng, người nào nhận nghiệp báo của người đó, chuyển Đông, chuyển Tây, vãng Nam, vãng Bắc đều căn cứ theo nhân duyên tạo tác của mỗi chúng sanh mà định. Bữa nay tôi xin hướng dẫn hai vị tới thăm Sở Chuyển Kiếp.
Tế Phật: “Đạo”“kiếp” khác nhau, kẻ hướng về “đạo” chân thành tu tập thì đắc “đạo” quả, lên thiên đường không phải tới Sở Chuyển Kiếp. Còn như kẻ không tuân đạo đức, phản bội luân lý tự nhiên gặp “kiếp” và phải chịu sự phán quyết của các ty sở chuyển kiếp.
Minh Vương: Mau đi theo tôi, phạm vi Sở Chuyển Kiếp cực rộng, các ty có người lo liệu các hồ sơ án lịnh. Sở
Chuyển Kiếp của bản điện chia làm tám ti. Hai vị tới sở nghỉ ngơi, tại đây sẽ giới thiệu tình hình các ti, hầu tiện việc thông báo cho người đời được rõ.
Dương Sinh: Phía trước có biển đề “Sở Chuyển Kiếp” tội hồn do âm binh áp giải tới quá đông, âm binh đều phải trình hồ sơ lên các quan viên, không rõ họ sẽ giải quyết ra sao?
Minh Vương: Mời hai vị vào trong nghỉ ngơi, tôi sẽ giải thích rõ vấn đề.
Dương Sinh: Các quan viên trong sở mới chợt nhìn thấy chúng tôi đã đình mọi công tác, tất cả đều nghiêm chỉnh sẵn sàng đón tiếp chúng tôi.
Tế Phật: Dương Sinh ngồi xuống đi, Minh Vương đã hậu đãi như thế này con chớ có rụt rè.
Minh Vương: Đây là vị Trưởng Sở của Sở Chuyển Kiếp. Trưởng Sở: Hoan nghênh Tế Phật cùng Dương Thiện Sinh tới thăm, việc phụng chỉ viết sách tuy tốn hao nhiều máu và mồ hôi nhưng công lao vô cùng sâu dầy. Minh Vương: Mời quý vị dùng trà. Tôi xin giới thiệu tình hình 8 ty lớn của Sở Chuyển Kiếp để thế nhân hiểu rõ thứ tự của việc chuyển kiếp luân hồi. Đầu tiên người chết phải qua Phúc Thần, Thành Hoàng, âm binh hoặc quỷ Hắc Bạch Vô Thường dẫn nhập Quỷ Môn Quan cùng tới Giao Bạ Sảnh khai hồ sơ lý lịch. Dù tới để du lịch hay nhận lãnh hình phạt cũng phải tuần tự trải qua từ điện số một tới điện số chín. Kẻ có tội đã hoàn tất việc thụ lãnh hình phạt thì được giao qua bản điện chuyển kiếp luân hồi, nơi quan trọng nhất của bản điện là Sở Chuyển Kiếp. Sở này được chia làm tám ti: 1. Ty Tra Nghiêm, 2. Ty Kê Thiện, 3. Ty Khảo Quá, 4. Ty Ân Oán, 5. Ty Thọ Mệnh, 6. Ty Chi Phối, 7. Ty Chưởng Kiếp, 8. Ty Thụ Sinh.
1/. Ty Kiểm Tra: Ty này lãnh nhiệm vụ sưu tra những tội hồn sau khi các điện đã xét xử và trừng phạt xong, thủ tục này có hoàn tất tội hồn mới được lãnh giấy chứng nhận hết can án. Trước khi đầu thai phải đến Ty Kiểm Tra khai báo để ty này kiểm soát lại xem thủ tục ở các ngục trước đây đã thực hoàn chỉnh chưa và đúng hay sai. Nếu như sai hoặc không hoàn chỉnh sẽ bị kêu trở lại ngay lập tức. Phải làm như vậy là để phòng ngừa sự làm việc tắc trách của các âm hồn.
2/. Ty Kê Thiện: Ty này sưu tra những người làm việc thiện xem họ đã hành thiện được nhiều hay ít rồi mới quyết định cho họ hưởng phúc trạch dày hay mỏng. Lúc sống nếu như chịu tu nhân tích đức sẽ được đầu thai làm con trai nơi phước địa, lớn lên làm quan, nhẹ bước thanh vân, công danh hiển đạt, là phú thương ở nhà lớn, của cải nhiều vô số kể, là kẻ tay trắng sau có gia cư, là kẻ được hưởng phúc trạch của tổ tiên trọn đời vinh hoa phú quý. Nếu đầu thai làm con gái cũng được là vợ quý nhân đạt quan hưởng phúc ấm, lại sinh con quý tử, lúc làm cha mẹ sẽ được hưởng phúc khi con khôn lớn. Trường hợp của những người vừa kể trên đều là do lúc sống có công lớn tu nhân tích đức, đó là luật phúc báo do ty này thi hành, một sợi tơ, một cọng lông không thể sai trệch. Đây chính là trách vụ của Ty Kê Thiện.
3/. Ty Khảo Quá: Ty này chuyên khảo hạch kẻ sắp đầu thai có hay không có tội lỗi. Nếu kẻ đầu thai muốn chuyển kiếp làm người ắt bị khảo sát sưu tra tội ác lỗi lầm nặng hay nhẹ, nhiều hay ít. Nếu là kẻ lúc sống thiện tâm ít ỏi, lầm lỗi sơ sơ, sinh ra đời được cơm no áo ấm, được bóng râm của cha mẹ che chở, chồng vợ hòa thuận, con cái hiếu thảo. Kẻ công tội tương đương ra đời là người bình thường, sống lâu, áo cơm đủ ăn đủ mặc, cha mẹ vợ chồng con cái sum hợp, sống suốt cuộc đời vất vả không được hưởng phúc thong dong. Kẻ không có công mà có tội ra đời phải chịu lận đận, đói rét, nghèo hèn, cô quả, cha con anh em chồng vợ khuyết hãm. Kẻ tội quá nặng ra đời chịu bần cùng khốn khổ, bị tàn tật, đầu và tay chân bất toàn, bị bệnh ngớ ngẩn, điếc, mù, câm, làm ăn mày. Như con trai lúc sống buông bỏ ngũ luân bát đức, con gái không giữ tam tòng tứ đức, tạo nghiệp ác quá nặng ắt bị phạt đầu thai làm kiếp súc sinh, hoặc côn trùng sâu bọ. Đó là luật ác báo do Ty Khảo Quá đảm trách.
4/. Ty Ân Oán: Ty này coi việc đầu thai làm con trai hay gái ra đời để đền ơn báo oán. Như kiếp trước chịu ân huệ của người tình còn ràng buộc, được lịnh ra đời đền đáp họ. Kiếp trước mắc cái nợ chửi mắng, khinh khi, tranh giành, tới chết oán khí chưa tiêu cũng được ra đời báo đền, do đó nói “Đức báo đức, cừu báo cừu, oan báo oan”. Lại có loại oan hồn phụ nữ si tình quá nặng, lúc sống cắn răng chịu nỗi oán cừu mà chưa có dịp báo thù, sau khi chết không thích làm người thích làm quỷ dữ bắt hồn kẻ địch phải chết vì tai nạn dọc đường cùng ở chốn hang sâu hố thẳm để báo thù một cách thảm thiết. Bản ty này xét cái quả thấy có nỗi oan ức đó nên cho phép báo oán để an ủi cái tâm của kẻ chết. Đó là chức vụ của Ty Ân Oán.
5/. Ty Thọ Mệnh: Ty này nắm giữ tuổi thọ của những người có tài năng danh vọng. Những người sống ở thế gian được hưởng phú quý và trường thọ, người được hưởng phú quý nhưng đoản thọ, kẻ đã nghèo còn tổn thọ, người nghèo mà sống lâu, ra đời để chịu chết đuối, chết đau buồn, sinh ra được ít ngày ít tháng ít năm thì chết yểu, nhiều trường hợp không giống nhau. Kẻ phạm pháp mà chết, những người bị kẻ khác mưu hại, tất cả đều có số mệnh. Đó là trách nhiệm của Ty Thọ Mệnh. Nhưng còn nói về kẻ chết oan, sinh ra làm người, không biết giữ phận, gặp họa quẩn trí tự giết mình, làm
vi                ệc không cẩn thận đưa đến cái chết là do mình không do số mệnh.
6/. Ty Chi Phối: Ty này chi phối việc cha con chồng vợ của thế nhân. Nếu người đời sinh ra con trai có hiếu hay bất hiếu, lấy vợ là hiền phụ hay ác phụ đều có căn do, họ gặp nhau đều do duyên tiền định. Như tên Giáp lúc sống thường cho tên Ất vay tiền, tới chết nếu chưa trả nổi, tuy Ất không có tội nhưng khi chuyển kiếp làm người, luật âm phủ sẽ bắt tên Ất đầu thai làm con trai hiếu thảo của tên Giáp để đền ơn, nên gọi là con cái trả nợ cha mẹ. Lại ví dụ tên Giáp lúc sống dùng mưu kế chiếm đoạt của cải của tên Ất, dùng thế lực cướp đoạt gia tài của tên Ất khiến tên Ất uất hận mà chết, sau khi chết tên Ất tố cáo tên Giáp với Minh Vương. Luật âm phủ phê chuẩn tên Ất tái đầu thai làm con trai kiêu căng dâm dật phá hoại gia cang của tên Giáp thì đó gọi là con cái đòi nợ bố mẹ. Chồng vợ cũng vậy, kẻ lấy được vợ thảo, sanh con đẻ cái thành mẹ hiền, kẻ lấy vợ ác độc dâm loàn, gặp sự tốt lành hay éo le đều do nhân duyên thiện ác xui nên, kiếp trước tạo nhân, kiếp sau ắt nhận quả báo hết sức công bằng, không sai trệch mảy lông sợi tóc. Đó là trách vụ của Ty Chi Phối.
7/. Ty Chưởng Kiếp: Ty này lo việc vô sổ những người chuyển kiếp luân hồi, như người đại thiện được hưởng phú quý mấy đời, kẻ đại ác phải chịu cùng khổ bao đời, kẻ nghiệp nặng phải đọa làm súc vật mấy kiếp, có thể trở lại làm người hay vĩnh viễn đọa làm côn trùng sâu bọ đều có ấn định rõ rệt, cho nên nói “số mệnh khó tránh”. Đến như kẻ có số được hưởng phú quý nhưng lại đột nhiên tạo ra ác nghiệp, kẻ số chịu cùng khổ nhưng gắng tu nhân tích đức, thiện ác cân nhắc bù qua sớt lại, hạn cùng khổ được thâu ngắn lại. Cho nên nói “Cần năng bổ khuất, hỉ năng phí thời” (chăm chỉ thì được bù đắp, vui chơi thì phí thời gian). Ngoài ra còn có ba đài Bắc Đẩu Thần Quân, phụng Ngọc chỉ của Thượng Đế giám sát rồi thông báo cho Minh Vương để Minh Vương ra lệnh cho ty này để ty này giảm bớt hoặc gia tăng. Đó là chức vụ của Ty Chưởng Kiếp.
8/. Ty Thụ Sinh: Ty này coi việc đầu thai cho chúng sanh nên chuyên cung cấp những bằng chứng hiển nhiên. Người chết sau khi bị các điện phán xét và trừng trị xong, đến lúc chuyển kiếp luân hồi đầu thai thì hồ sơ lý lịch lưu giữ ở ty trên được giao qua Ty Thụ Sinh lo liệu tiếp. Sau khi hoàn tất xong nếu được đầu thai thì được cấp giấy chứng nhận, và quan coi việc đầu thai mới được phép chuyển kiếp luân hồi. Nếu là kẻ sĩ sẽ lãnh nghiên bút, là thương gia lãnh bàn toán, là nhà nông lãnh cày bừa, là thợ thuyền lãnh dụng cụ, là muông thú chim chóc loài nào lãnh loại lông của loài đó rồi đầu thai. Kẻ nào làm nghề nấy, đúng lúc hợp cơ duyên. Song vì nghiệp quả không giống nhau nên cần phải có giấy chứng nhận mới có thể đầu thai. Đó là chức vụ của Ty Thụ Sinh. Tám Ty trên là nơi chúng sinh lãnh bằng chứng chuyển kiếp đầu thai, đã nhập luân hồi tức kể như là số kiếp cho nên nói “chuyển kiếp”. Vì thời giờ đã trễ. Sự kiện luân hồi bữa khác sẽ thảo luận kỹ càng hơn.
Tế Phật: Đã tới giờ, chuẩn bị trở lại Thánh Hiền Đường, đa tạ sự giảng giải của Minh Vương.
Dương Sinh: Làm phiền Minh Vương tốn công giảng giải, xin tạm cáo biệt    
Tế Phật: Đã tới Thánh Hiền Đường, Dương Sinh xuống đài sen, hồn phách nhập thể xác.
DẠO ĐỆ THẬP ĐIỆN THĂM QUÁN BÀ MẠNH
Phật Sống Tế Công
Giáng ngày 26 tháng 5 năm Mậu Ngọ (1978)
Thập điện du hoàn công diệc viên Thâu tài ấn tống quảng lưu truyền Bảo thư giá trị linh chi quý Giáo hóa nhân tâm quan thánh hiền.
Điện nọ thăm xong mọi việc yên Góp tiền in tặng để lưu truyền Sách hay hoa lạ bao yêu quý Dạy dỗ người đời học Thánh Tiên.
Tế Phật: Dạo âm ty tới Điện Thứ Mười, từ hai năm nay, chư sinh bảo hộ pháp lý giúp đỡ viết sách người ngoài họ tưởng là bị phạt đứng lâu như vậy hẳn là có chuyện gì đây? Kỳ thật, đứng lâu như vậy mới là thế đứng chính đáng, mới là động tác cơ bản của kẻ xử thế, tu đạo phải đứng thật lâu mà vẫn không khó chịu, nếu đứng xiêu vẹo ngả nghiêng làm sao thành được Đại La Kim Tiên?
Mọi người đều tưởng nằm thẳng rẳng trên nệm, thư nhàn sảng khoái, nếu thế sẽ giống hệt thứ tiên lười, quỷ biến chẳng thể ngang nhiên đứng thẳng lưng, làm tay hảo hán đè mây lướt gió. Dương Sinh nghe ta nói có đúng không?
Dương Sinh: Thưa đúng lắm, ân sư dạy như vậy rất là chính đáng, bởi lẽ chân đứng không vững tức là không có lập trường, đất đứng đã không có nói chi tới tu đạo? Tế Phật: Kẻ đứng không vững hẳn là nằm ngồi cũng chẳng yên, cho nên tu đạo trước hết phải “lập định” rồi sau đó mới làm chủ được bản tính, mới thâu hồi nổi cái tâm rối rắm động loạn. Dương Sinh chuẩn bị lên đài sen, chúng ta bữa nay tiếp tục dạo thăm Điện Thứ Mười.
Dương Sinh: Thưa con đã sửa soạn xong, xin ân sư hãy khởi hành.
Tế Phật: Đã tới nơi, Dương Sinh xuống đài sen.
Dương Sinh: Điện Thứ Mười, Minh Vương ở phía trước, xin chào ra mắt.
Minh Vương:      Miễn lễ,  hai  vị bữa nay  lại   tới thăm,  rất
hoan nghênh. Bữa trước chỉ mới thăm Sở Chuyển Kiếp, tạm giới thiệu tình hình các ti. Bữa nay hẳn là sẽ được rõ tình hình sáu ngả luân hồi, vì thời giờ có hạn chúng ta mau đi tới phía trước.
Dương Sinh: Cảm tạ sự hậu đãi của Minh Vương cùng
sự hướng dẫn của chư vị quan viên...... Đã tới Sở Chuyển
Kiếp bữa trước, người ta quá đông đúc, gồm đủ mọi giống người thuộc các nước từ Á qua Âu họ đang chuẩn bị đầu thai chăng?
Minh Vương: Người đời sau khi chết, phàm những kẻ phạm tội đều phải qua các ngục để xử trị cho nên địa ngục cũng giống như “Quốc Tế Pháp Định”. Các loại nhân sĩ chuyển kiếp luân hồi đầu thai đều lo lãnh giấy chứng nhận, giống như dương gian xuất ngoại phải lo giấy xuất cảnh vậy.
Dương Sinh: Đã tới Ty Thụ Sinh, trong này người càng đông hơn, giống cảnh chen chúc nơi bến xe đò.
Tế Phật: Ha ha, đây đều là những người muốn lên đài chuyển kiếp luân hồi, như cảnh dương gian lại bến đợi xe, xe vừa nổ máy bánh không ngừng chuyển động. Chỗ hành khách mua vé thì quá nhỏ người mua vé đi các nơi là những âm hồn chuyển kiếp đầu thai các chốn trên thế giới lại quá đông.
Minh Vương: Tế Phật nói rất đúng, người đời sau khi chết phải qua các điện để xét xử và thụ hình xong mới được đưa đi đầu thai. Đường luân hồi quá vô tình, tuy cùng đi một chuyến xe chuyển kiếp luân hồi nhưng mục đích của mỗi kẻ lại khác nhau, nhân duyên của mỗi người không giống nhau, vẫy tay xuống xe, một đời chỉ hay ho lúc sinh hoạt trong cùng một hoàn cảnh. Dương Sinh: Phía trước người ta tụ tập quá đông, giống như đang uống nước trà đá lạnh để giải khát. Bữa nay Trời quá nóng nực, tôi cũng khát nước quá, tới trước uống một li cho khỏi khát có được không?
Minh Vương: Không thể được, đó là quán Bà Mạnh, kẻ đầu thai đều phải húp “cháo lú”, nếu như Dương Sinh húp phải, sau khi trở lại trần gian liệu có tránh khỏi là kẻ mơ mơ hồ hồ, quên hết mọi sự không còn nhớ gì nữa không?
Dương Sinh: Lợi hại tới mức đó sao?
Tế Phật: Con chớ tưởng đùa, Minh Vương không nói giỡn đâu.
Dương Sinh: Quán bên đường quả nhiên có đề ba chữ “Mạnh Bà Đình“ (Quán Bà Mạnh). Xin Minh Vương giới thiệu tình hình ở đây cho tôi rõ được không?
Minh Vương: Mạnh Bà Đình do Bà Mạnh cai quản, Bà ta phụng mệnh Ngọc Đế phụ trách công tác cho các âm hồn húp cháo lú trước khi đầu thai, vì nếu không sau khi đầu thai sẽ nhớ lại chuyện tiền kiếp, hài nhi sẽ tìm kiếm và nhận ra thân thuộc, tạo nên cảnh lớn bé vô trật tự, ngũ luân không còn phân biệt, kiếm thù báo oán, đời sẽ đại loạn. Vì vậy tạo vật đã biến hóa một cách kỳ diệu, dùng cháo lú để cho kẻ đầu thai húp vào quên hết mọi chuyện kiếp trước. Cháo này có đủ năm vị chua, cay, mặn, ngọt, đắng hỗn hợp, cho nên uống vào không còn biết Đông, Tây, Nam, Bắc, đầu óc quay cuồng mơ mơ, hồ hồ tự rơi vào một trong sáu ngả của bánh xe chuyển kiếp.
Tế Phật: Thứ “cháo lú” này cũng là “cháo mê hồn” vì sau khi ăn vào thần hồn điên đảo, dương gian cũng có loại cháo này.
Dương Sinh: Thưa, con chưa từng nghe nói.
Tế Phật: Cũng như rượu vậy, con hãy nhìn kẻ uống rượu quá độ, không còn phân biệt được Đông, Tây, Nam, Bắc, đi lầm đường lạc lối, thậm chí sai cả nhà, giống như kẻ mất linh hồn, có như vậy mới có thể lăn vào vòng luân hồi. Kẻ không muốn đầu thai ác đạo thì đâu dám lăn tới? Kẻ say rượu dám băng mình qua biển lớn, dám đút đầu dưới bánh xe, nước lửa không sợ, gan mật quá lớn! Trong lúc họ mê man bất tỉnh, bị rơi vào vòng luân hồi mà chẳng hay. Một sớm rã rượu tỉnh lại thì đã xa Trời, giống hệt như đầu thai chuyển kiếp một sớm bừng sáng tỉnh lại thấy xa cách cõi đời ở giữa khoảng Trời Đất khác.
Dương Sinh: Cháo lú diệu dụng như vậy cho nên người đời sau khi chết ai mà chẳng uống.
Minh Vương: Dương Sinh còn có điểm chưa rõ, âm hồn sau khi qua các điện sửa trị lúc tới đây thì sự đói khát đã tới mức cùng cực, Điện Thứ Mười lại giáp giới dương gian, phía ngoài quán Bà Mạnh nóng như thiêu như đốt, phàm âm hồn tới đây đều muốn vào quán uống trà đá giải khát, đó chẳng phải là tự đâm đầu vào lưới sao? Nếu ngày hè nóng nực đi hàng vạn dặm đường hẳn là miệng cảm thấy khát vô cùng, tại cuối con đường có một cái quán mát mẻ, lại có trà đá lạnh uống không phải trả tiền, ai mà chẳng tranh uống trước? Có kẻ còn cho một li là quá ít, bèn rót lấy rót để chẳng ngừng. Dầu vậy bọn giảo hoạt tới đây, tuy miệng khát nhưng vì rõ thứ cháo này lợi hại nên không vào quán Bà Mạnh ăn uống tức thì mặt đất tự nhiên bắn ra một móc sắt móc chặt lấy người khiến chẳng thể giãy giụa, rồi gái hầu của Mạnh Bà cưỡng bức đổ vào miệng. Đó gọi là “rượu dâng không uống, uống rượu phạt” vậy.
Dương Sinh: Dĩ nhiên là húp cháo này có thể quên việc kiếp trước nhưng tại sao hiện nay trẻ thơ trên thế gian ra đời lại có thể thông minh hiểu biết bội phần, có phải tại phẩm chất cháo này kém cỏi không?
Minh vương: Dương Sinh có điểm còn chưa rõ, vì từ vô thủy tới nay, con người đã trải qua ngàn vạn kiếp luân hồi, húp cháo lú đã quá nhiều lần, lâu rồi trở thành thói quen, do đó mà trẻ con sinh ra ngày nay mới vô cùng khôn ngoan, cho nên nói “đầu quỷ óc quỷ” là bởi vì húp cháo lú nhiều lượt dần thành thói quen cho nên đầu óc nó khôn ngoan tinh xảo. Đó chẳng phải là điều tốt, hãy nhìn kẻ nghiện rượu, uống mãi chẳng say, mất hết tri giác, thật quá tàn nhẫn. Cho nên thế gian càng ngày càng nhiều kẻ bất nhân bất nghĩa, càng lắm kẻ linh hoạt tinh ranh nên dễ bị lạc đường. Do đó trí xảo có gì là đáng mừng đâu?
Dương Sinh: À thì ra là thế.
Tế Phật: Đã cận giờ, tình hình sáu ngả chuyển kiếp luân hồi kỳ tới sẽ lại tìm hiểu tiếp cũng được.
Dương Sinh: Cảm tạ Minh Vương chỉ rõ bến mê, khai mở nhiều lẽ thâm diệu để chỉ dẫn chúng sanh, quả khó mà có được! Khó mà có được! Xin cáo từ.
Minh Vương: Đã muốn về, tôi cũng chẳng thể giữ, rất mong trở lại thăm.
Tế Phật: Dương Sinh mau lên đài sen chuẩn bị trở lại Thánh Hiền Đường.
Dương Sinh: Con đã sẵn sàng, mời ân sư trở lại Thánh Hiền Đường     
Tế Phật: Đã tới Thánh Hiền Đường, Dương Sinh xuống đài sen, hồn phách nhập thể xác.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Ví bạn hãy dùng ngôn ngữ lịch sự, tôn trọng lẫn nhau, mỗi người có cấp độ trình độ riêng nên không nên phán xét nếu không thông hiểu. Xin cảm ơn!