Thứ Tư, 26 tháng 6, 2013

ĐƯỜNG VỀ XỨ PHẬT - TẬP 3 -13

Tây Bắc - Đông Nam và lùi hẳn về hướng Đông
hai mét, lấy dải hoa tím chiếu thẳng ra bờ ao
làm cạnh của hố, mới trúng được hài cốt. Qua
đây, tôi hiểu tại sao anh Nhã dặn tôi, chỉnh mộ
là một quá trình vất vả lắm đấy. Thực tình nếu
phải đào đến cái hố thứ hai mà không đạt kế t
quả thì niềm tin và hy vọng mong manh của tôi
vào con đường thần bí chắc sẽ bốc hơi hết,
không còn gì để đào tiếp cái hố thứ 3. Nếu
không nhờ được cháu Hằng chỉnh mộ theo con
đường gọi hồn thì bao nhiêu công sức của anh
Nhã và của tôi đều bỏ phí, xem như rơi vào tỷ
lệ trật 40% .
9- Về độ sâu của cái hố phải đào thì chỉ
dẫn đầu tiên của anh Nhã là rất đúng. Chính ở
độ sâu một 1,5 mét, chúng tôi đã bốc được hài
cốt. Nhưng khi chỉnh mộ thì anh lại hai lần
yêu cầu đào sâu thêm nữa. Phải chăng chính
anh cũng đang phải mò mẫm trong sự bí ẩn?”

KHÁM PHÁ SỰ BÍ ẨN
“Hàicốt em tôi thì tôi đã tìm thấy,
nhưng những con đường bí ẩn dẫn đến kết quảấy thì vẫn là bí ẩn. Khám phá ra những điều bí
ẩn ấy không phải là điều dễ dàng. Tôi chỉ qua
thể nghiệm của riêng mình mà đề xuất một số
vấn đề, một số câu hỏi để các chuyên gia về
lĩnh vực này xem xét.
1- Tôi có căn cứ để tin rằng đã gặp linh
hồn em tôi, anh tôi và chị tôi, cả linh hồn cụ
Giám là người chôn cất và linh hồn cụ An là
người chứng kiến. Cháu Hằng đã nhận dạng
được linh hồn, thậm chí nhận diện được linh
hồn qua tấm ảnh, đã nghe được tiếng nói của
linh hồn. Như vậy linh hồn phải tồn tại dưới
một dạng vật chất nào đó, có hình thù, có khả
năng phát ra tiếng nói. Đã là một dạng vật
chất thì vật lý học, hóa học, y học, sinh học, với
những phương tiện quang học và điện tử tinh
vi, hẳn sẽ có ngày tìm ra. Các nhà khoa học

Việt Nam có thể đóng góp gì theo hướng đó?
2- Tôi nhận thấy linh hồn người chết vẫn
thể hiện những tình cảm vui buồn quan tâm,
ước muốn (thậm chí giận dữ như cụ Giám,
tranh cãi như cụ An) vẫn nhớ và kể lại những
việc đã qua, kể cả những việc xảy ra sau khi
thể xác mình đã chết, vẫn theo dõi và đánh giá
được những việc mà người sống đang làm. Như
vậy, linh hồn không phải là một vật thể vô trivô giác, mà là một vật thể sống, có tình cảm và
tư duy. Điều này đặt ra một câu hỏi: Có một
thế giới linh hồn ngoài thế giới của con người
đang sống không?
Thế giới linh hồn hoạt động như thế nào?
Có khả năng tác động gì vào thế giới của con
người đang sống không?
Để đáp ứng những sự mong muốn của
linh hồn người thân, người sống dâng đồ cúng
tế tiền bạc, đồ dùng hằng ngày (dưới dạng
vàng mã) là đúng hay nhảm nhí? Linh hồn có
tiêu vong đi không? Hay là tồn tại mãi mãi?
Tìm lời giải cho những vấn đề này, nếu
chỉ dựa vào suy luận thì sẽ dẫn đến tranh cãi
bất tận. Vấn đề là chứng minh.
3- Hầu hết mọi người đều không có khả
năng nhìn thấy linh hồn, nhìn thấy hài cốt vùi
lấp dưới lớp đất dày mấy mét. Chỉ một số ít
người như cháu Hằng có khả năng đó. Khả
năng đặc biệt ấy là do cấu tạo đặ c biệt sinh lý
nào vậy? Y học nên quan tâm tìm ra lời giải.
4- Nếu khả năng nhìn thấy linh hồn và
nghe thấy tiếng nói của linh hồn có thể quy về
cấu tạo sinh lý đặc biệt của một số người thì
khả năng nhận biết được những thông tin bí ẩncủa anh Nhã, anh Liên và một số người khác
càng khó khám phá hơn. Nhưng một khả năng
đã giúp cho nhân dân tìm được hàng ngàn hài
cốt liệt sĩ, chẳng lẽ không đáng bỏ công tìm
hiểu, khám phá?
5- Để làm những công việc trên, Liên hiệp
các hội khoa học và kỹ thuật Việt Nam đã lập
ra một trung tâm nghiên cứu có tên là “Trung
Tâm Nghiên Cứu Tiềm Năng Con Người”. Song
quyền hạn và phương tiện thì rất hạn hẹp. Nên
chăng thành lập một viện nghiên cứu có sự hỗ
trợ về kinh phí của nhà nước, có sự quyên góp
tự nguyện của những người quan tâm? Công
việc của viện này, nếu thành công, xác nhận
được sự tồn tại của linh hồn, thì không những
có ý nghĩa nhân văn mà còn có ý nghĩa về
nhiều mặt khác, kể cả về hình sự (Nếu người bị
giết khi nói ra thì kẻ giết người tránh sao khỏi
tội?), không những có ý nghĩa quốc gia mà còn
ý nghĩa quốc tế.
Trong khi chờ đợi nghiên cứu thành công,
thì cần có những chánh sách chế độ để những
người có khả năng đặc biệt có thể phát huy tài
năng nhiều hơn vào việc tìm kiếm hài cốt liệt
sĩ, là nguyện vọng tha thiết của hàng chục vạn
gia đình. Tránh những lời bổ báng, vội vã, tránh vơ
đũa cả nắm, nhập cục vào số người buôn thần,
bán thánh, lợi dụng mê tín, dị đoan. Càng nên
tránh những thái độ thô bạo cấm đoán, bắt bớ,
giam cầm.
Mới chỉ cách đây 50 năm thôi, nhiều nhà
khoa học Liên Xô, vì nghiên cứu, đã bị tống
giam vào nhà thương điên. Trên con đường
khúc khuỷu của khoa học đã xảy ra biết bao
nhiêu sự kiện đau lòng như thế, chẳng nên lấy
đó làm răn ư !?”

THAY LỜI KẾT LUẬN
“Tôi viết bài này với mục đích chính là
trong tôi có một sự nghi ngờ rất lớn mà tôi
không thể trả lời được.
Khi viết gần xong, tình cờ tôi có dịp làm
quen với giáo sư Đào Vọng Đức và thiếu tướng -
Phó tiến sĩ Nguyễn Chu Phác là những người
phụ trách chủ chốt của Trung Tâm Nghiên
Cứu Tiềm Năng Con Người. Biết được mục tiêu
nghiên cứu của các anh, tôi sẵn sàng gửi câu
chuyện gia đình của tôi cho các anh, để Trungtâm sử dụng như một tư liệu tham khảo. Với ý
nghĩa đó, tôi đã viết thêm một đoạn “Khám
phá sự bí ẩn?” hy vọng những lời bàn chầu rìa
của một người ngoài lĩnh vực này (tôi chỉ là
một nhà kinh tế) có chút gì bổ ích cho công
cuộc nghiên cứu của các anh chăng?”.
Hà Nội, tháng 12 năm 1999
Giáo sư Trần Phương
NƠI XUẤT PHÁT THẾ GIỚI SIÊU HÌNH
ĐỂ TRÂ LỜI NHỮNG CÂU HƠI CỦA
GIÁO SƯ TRẦN PHƯƠNG VỀ THẾ GIỚI SIÊU HÌNH
Sau khi đọc bài viết của giáo sư Trần
Phương “TÌM HÀI CỐT LIỆT SĨ, MỘT HÀNH
TRÌNH ĐẦY BÍ ẨN”. Trong bài viết này đoạn
cuối, chúng tôi thấy giáo sư có đưa ra nhiều câu
hỏi để gợi ý giúp cho Trung Tâm Nghiên Cứu
Tiềm Năng Của Con Người qua tựa đề “KHÁM
PHÁ SỰ BÍ ẨN”.
Theo nhận xét của chúng tôi những hiện
tượng đã xảy ra trong chuyến đi tìm hài cốt của
cô em gái của giáo sư Trần Phương, dù cho
mười cái Trung Tâm Nghiên Cứu và tập trung
tất cả các nhà khoa học trên thế giới cũng
không giải thích được, trừ ra sự tiến bộ của
khoa học đã tạo ra được một bộ óc điện tử như
bộ óc của con người thì mới xác định được thế
giới siêu hình có hay không. Và những hiện
tượng con người có khả năng thấy và nói
chuyện với ma cũng như làm thông dịch lại cho
chúng ta biết. Đọc qua những câu hỏi của giáo sư, chúng
tôi thấy đây là những câu hỏi của mọi người,
chứ không riêng gì của giáo sư. Những câu hỏi
của giáo sư đại diện cho giới trí thức đang bị
những hiện tượng kỳ lạ, dày vò tâm tư mà
không thể giải đáp được.
Với một số ngôn ngữ hiện có, khó mà giải
thích cho quý bạn hiểu biết một cách rành rẽ
về những hiện tượng này, nhưng chúng tôi sẽ
cố gắng. Tin hay không tin là quyền ở các bạn.
Phải chi chúng tôi có được nhiều người như
chúng tôi, thì chắc chắn các bạn sẽ dễ tin hơn.
Trước khi nghe chúng tôi trình bày những
hiện tượng này. Chúng tôi xin có những lời
khuyên các bạn: “Trong cuộc sống của con
người điều quan trọng và cần nhất là đạo
đức, cái gì phi đạo đức là chúng ta không
chấp nhận, bởi vì có thế giới siêu hình tác
động vào cuộc sống của loài người thì có
sự phi đạo đức”.
Ví dụ: Con cháu làm điều tội lỗi phạm
pháp luật, bị tù tội, tai nạn, bệnh tật khổ đau
v.v.. Những linh hồn ông bà cha mẹ, vì thương
con cháu nên phù hộ chúng, cho thoát nạn, tai
ương, họa khổ v.v.. hoặc những linh hồn này
thù oán ai, khiến cho họ đau bệnh, hoặc gặp tainạn này tai nạn khác. Và như vậy là một việc
làm phi đạo đức. Còn nếu thế giới linh hồn
người chết mà không tác dụng lợi ích cho cuộc
sống của con người thì thế giới linh hồn có để
làm gì? Hay để làm hao tốn tiền bạc, của loài
người, trong khi những linh hồn này không
làm ra vật chất, mà đòi hỏi vật chất thế gian:
Trà nước, thuốc Cáp Tăng, giấy tiền vàng mã
(cháu Hằng thông dịch lại), quần áo, nhà cửa,
kho đụn, xe cộ, tivi, tủ lạnh, v.v.. Đó có phải
thế giới linh hồn là một thế giới phi đạo đức
không???
Thưa các bạn! Chúng tôi đã nhờ sức Tứ
Thánh Định của Phật giáo mà biết được những
hiện tượng phi không gian và thời gian này
xảy ra do năng lực nào và năng lực ấy từ đâu
xuất phát làm nên những hiện tượng kỳ lạ
này?
Sau khi đọc xong bài “Tìm hài cốt liệt sĩ”
cái cảm tưởng đầu tiên của chúng tôi là xúc
cảm, thương đau cho những người anh, người
chị, người em trai và người em gái của chúng
tôi, khắp nơi trên đất nước Việt Nam, quê
hương này, đã vì tổ quốc chịu biết bao nhiêu
cực hình, cay đắng rồi hy sinh mạng sống của
mình cho dân, cho nước, cho Đảng. Để ngàynay chúng ta, những người còn sống, thọ hưởng
sự độc lập, tự do, bình đẳng và hãnh diện với
mọi người khắp năm châu.
Một đất nước bị nô lệ ngoại xâm, thì dân
nước đó phải chịu khổ biết dường nào. Vì nhân
quyền không có. Nếu đứng lên chống giặc ngoại
xâm thì xương máu phải tô thắm đỏ mảnh đất
này.
Chúng tôi cũng có người em trai đã hy
sinh trong trận Đồng Khởi Tua Hai Tây Ninh,
xác em tôi được chôn vùi nơi bìa rừng. Chiến
tranh chấm dứt thì nơi đó đã trở thành nơi dân
cư trù phú, vì thế chúng tôi không thể tìm hài
cốt em tôi được. Và chúng tôi thiết nghĩ, xương
thịt của em tôi dù chôn vùi bất cứ nơi đâu trên
mảnh đất quê hương này, thì nó cũng xứng
đáng là một công dân Việt Nam yêu nước, yêu
quê hương, yêu tổ quốc và thương yêu dân tộc
của nó.
Giáo sư Trần Phương thương khóc cho cô
em gái của mình phải chịu đựng những cực
hình khổ đau nhất đời của những con người
không phải người, hung ác hơn loài ác thú.
Hôm nay giáo sư đã tìm được hài cốt cô em gái
của mình, cô Khang. Còn chúng tôi thì sao? Các anh, các chị và
các em gái của chúng tôi đã hy sinh thân mình
cho tổ quốc, cho dân tộc, cho quê hương xứ sở
này. Hôm nay có người tìm được hài cốt đem về
nghĩa trang liệt sĩ, nhưng có người chưa tìm
được còn nằm rải rác khắp nơi trên mảnh đất
quê hương này.
Thân cát bụi trả về cho cát bụi, còn linh
hồn thì sao, có hay là không có?
Chúng tôi không trích ra từng đoạn để trả
lời giáo sư về thế giới linh hồn, mà cho in cả
bài này vào tập Đường Về Xứ Phật. Vì bài này
nói lên được ý nghĩa kiên cường, bất khuất của
một dân tộc anh hùng, dân tộc Việt Nam.
Sau khi tìm hài cốt cô em gái của mình
giáo sư Trần Phương không còn đứng yên trên
vị trí khoa học nữa mà đã bị đảo lộn tư tưởng
bởi những nhà ngoại cảm làm sống lại cái thế
giới siêu hình. Rồi đây ai cũng nghĩ: sau khi
chết còn có sự sống. Sau khi chết còn có sự
sống, thì tệ nạn mê tín dị đoan lại sẽ gia tăng
lên nhiều hơn nữa, thì đạo đức lại xuống dốc.
Giáo sư nêu lên những câu hỏi để mong
cầu những ai có thể giải đáp cho mình, cho mọi
người những điều mắt thấy tai nghe mà riêng
tri thức của giáo sư cũng như mọi người kháckhông thể hiểu và giải thích được. Những câu
hỏi ấy giáo sư đã lấy tên: “KHÁM PHÁ SỰ BÍ
ẨN”. Có nghĩa là ai trả lời được những câu hỏi
của giáo sư là khám phá ra sự bí ẩn của thế
giới siêu hình.
Đọc bài này chúng tôi cảm thấy vô tình
giáo sư đã làm sống lại cái thế giới siêu hình
mà từ lâu các nhà khoa học không chấp nhận,
thường tìm mọi cách để chứng minh cho mọi
người biết thế giới siêu hình không có, nhưng
khả năng của khoa học còn phải tiến xa hơn
nữa và tiến xa hơn nữa thì mới có mong khám
phá ra những sự bí ẩn này.
Còn hiện giờ thì sao? Thì cứ mặc tình cho
mọi người mê tín dị đoan. Do kẽ hở này mà
một số tôn giáo, một số người lợi dụng khoa
học không giải thích được thế giới siêu hình mà
bịa ra nhiều điều mê tín, dị đoan để làm tiền
thiên hạ mà không pháp luật nào bắt tội họ
được.
Đứng trước những sự lừa đảo lường gạt
người bất chánh của Đại Thừa giáo, của các
thầy phù thủy, của đồng, bóng, cốt, tự xưng là
Phật, Thánh, Tiên, bà Chúa Tiên, Chúa Xứ,
quỷ, ma, cô, cậu v.v.. Bài viết này của giáo sư Trần Phương, là
một cái cớ để cho những người vô loại này thừa
“nước đục thả câu” mà phát triển giáo pháp mê
tín, thì đạo đức nhân bản - nhân quả làm người
sẽ mất dần và loài người không còn là người
nữa mà là ác thú, ác quỷ.
Hiểu được điều này chúng tôi không thể
làm ngơ. Vì ích lợi cho mọi người và vì nền đạo
đức của con người trên hành tinh này, vì thế
chúng tôi xin mạo muội trả lời những câu hỏi
của giáo sư không phải để khám phá những
điều bí ẩn của giáo sư mà chỉ nêu lên một sự
thật “Thế giới linh hồn không có” để đem
lại sự lợi ích cho mọi người, không còn bị người
khác lợi dụng sự chưa hiểu của mình mà làm
những điều lừa gạt bất chánh.

LINH HỒN LÀ DO TƯỞNG TRI CỦA CON NGƯỜI CỊN SỐNG
Chúng tôi xin trả lời câu hỏi thứ nhất
của giáo sư:
1- Câu hỏi giáo sư đã xác định: “Tôi căn cứ
để tin rằng đã gặp linh hồn em tôi, anh tôi và
chị tôi, cả linh hồn cụ Giám là người chôn cấtvà linh hồn cụ An là người chứng kiến. Cháu
Hằng đã nhận dạng được linh hồn, thậm chí
còn nhận diện được linh hồn qua tấm ảnh, đã
được nghe tiếng nói của linh hồn. Như vậy linh
hồn phải tồn tại dưới một dạng vật chất nào
đó, có hình thù, có khả năng phát ra tiếng nói.
Đã là một dạng vật chất thì vật lý học, hóa
học, y học, sinh học, với những phương tiện
quang học và điện tử tinh vi, hẳn sẽ có ngày
tìm ra. Các nhà khoa học Việt Nam có thể
đóng góp gì theo hướng đó?”
Cách đây 2548 năm có một người đã xác
định rằng: “không có thế giới siêu hình”, có
nghĩa là không có đời sống sau khi chết Ngài
đã chia thân người làm năm phần:
- Phần thứ nhất là sắc uẩn.
- Phần thứ hai là thọ uẩn.
- Phần thứ ba là tưởng uẩn.
- Phần thứ tư là hành uẩn.
- Phần thứ năm là thức uẩn.
Một người chết năm uẩn này đều tan rã
không còn một chút xíu nào cả. Người xác định
điều này là Đức Phật Thích Ca Mâu Ni. Vậy thì
cái gì còn lại gọi là linh hồn của con người? Theo cái nhìn của Phật giáo thì một con
người là do năm duyên hợp lại mà thành ra. Và
xa hơn nữa là vạn vật trên thế gian này đều
hiện hữu, sự hiện hữu có mặt của một vật đều
do nhiều duyên hợp lại. Cho nên, một thế giới
mà có được thì phải có nhiều duyên kết hợp
mới lập thành. Một thế giới không thể nào chỉ
có một vật thể đơn điệu được.
Ví dụ 1: Một cái cây kia, nếu không có
đất, nước, gió, không khí và nhiệt độ, nóng
lạnh, ẩm thấp, nắng mưa, v.v.. thì cây kia
không thể sống được.
Ví dụ 2: Một con người sanh ra ở đời, nếu
không có cỏ cây, thực phẩm để nuôi sống thì
con người cũng không sanh ra được, nếu có
sanh ra được thì cũng không sống được. Cỏ cây,
con người và vạn vật không có sự hiện hữu trên
hành tinh này thì làm sao gọi là thế giới.
Vì thế, nếu quả chăng con người có sự
sống sau khi chết, thì thế giới của người chết
phải có một môi trường sống riêng cho linh
hồn, chứ đâu cần gì chúng ta phải cúng những
thực phẩm mà những thực phẩm ấy chỉ nuôi
sống cho những duyên hợp hiện hữu của nó,
chứ đâu phải những thực phẩm của chúng ta là
để cho linh hồn thọ dụng. Vì thế, cúng lễnhững thực phẩm hoặc đốt hương, vàng mã của
thế giới hữu hình cho thế giới vô hình thì quý
vị suy nghĩ có đúng không? Hay làm một việc
nhảm nhí?
Nếu quả chăng có thế giới siêu hình thì
những linh hồn đó, phải có một hình dáng cố
định, vì thế giới siêu hình là thế giới thường
hằng không thay đổi thì không thể nào linh
hồn lấy hình dáng của con người làm hình
dáng của mình. Khi mà hình dáng của con
người vô thường không cố định chỉ trong một
đời người mà đã thay đổi nhiều lần: trẻ có hình
dáng khác, thanh niên có hình dáng khác và
già có hình dáng khác, huống là đời này mang
hình dáng này đời sau mang hình dáng khác.
Xét như vậy chúng ta thấy linh hồn có đúng
không?
Cho nên, thế giới hữu hình của chúng ta
do các duyên hợp thành, vì do các duyên mà
thành nên có sự vô thường thay đổi liên tục. Vì
vậy một con người mới sanh ra cho đến 7, 8
chục năm sau thì không giống nhau. Chúng ta
hãy quan sát một con người từ hình dáng của
một đứa bé mới sanh so sánh với hình dáng
của một ông cụ già 7, 8 mươi tuổi thì hai hình
dáng này không giống nhau, như vậy chứng tỏsự vô thường thật sự, như trên chúng tôi đã
nói.
Như các bạn thường nghĩ và cho linh hồn
là một vật thể không thay đổi. Vì thế , linh hồn
là bất tử, nên thường đi tái sanh luân hồi từ
thân này, đến thân khác. Thân thì có trẻ, có
già, có chết. Còn linh hồn thì không già, không
trẻ và không chết. Như vậy cháu Bích Hằng
phải xem bức ảnh của cô Khang rồi mới nhận
ra linh hồn của cô Khang thì như vậy không
đúng. Vì sao vậy? Là vì linh hồn của cô Khang
bây giờ không còn là hình dáng của cô Khang
nữa, mà là hình dáng bất di bất dịch của linh
hồn. Khi linh hồn ấy còn mang thân xác của cô
Khang thì hình dáng ấy là hình dáng xác thân
của cô Khang, chứ đâu phải là hình dáng linh
hồn của cô Khang phải không thưa quý vị? Khi
cô Khang chết thì hình dáng của cô Khang
cũng không còn, thì như vậy linh hồn của cô
Khang phải trở về với hình dáng nguyên thủy
của nó, thì làm sao linh hồn có hình dáng
giống cô Khang được. Vì linh hồn là một vật
không thay đổi, như chúng tôi đã nói ở trên.
Xét ở góc độ này thì cháu Bích Hằng gọi
hồn cô Khang về là một năng lực trong thân
ngũ uẩn của cháu Bích Hằng tạo ra linh hồncủa cô Khang, chứ không phải có linh hồn cô
Khang thật, vì thế cháu phải nhìn hình ảnh cô
Khang rồi mới tạo ra hình ảnh cô Khang được.
Do đó, chúng ta suy ra, nếu có thế giới
linh hồn của người chết thì những linh hồn ấy
không có hình dáng giống như chúng ta. Tại
sao vậy?
Tại vì một linh hồn phải trải qua nhiều
lần tái sanh luân hồi, do đó mỗi lần tái sanh là
mỗi lần có hình dáng khác nhau của thân xác,
có nhiều hình dáng khác nhau như vậy thì làm
sao linh hồn cô Khang giống cô Khang được?
Tất cả những sự việc này lần lượt chúng
tôi sẽ cố gắng vén bức màn bí ẩn để quý vị
không còn thấy nó là bí ẩn nữa.

KHÁM PHÁ SỰ BÍ ẨN CỦA ANH NHÃ
Trạng thái ngoại cảm của anh Nhã rất
rõ nét, vì anh làm việc ngoài ý thức của anh, có
nghĩa là trong đầu anh nghe nói tên (Nhương,
Nhường, Nhượng) hoặc tự điều khiển anh viết
hoặc vẽ bản đồ chứ riêng anh không có chủ ý
viết hoặc vẽ. Tự trong đầu anh có sự điều khiểntrong vô thức. (“Tôi thấy trong đầu tôi hiện ra
như thế nào thì tôi vẽ như thế ấy, tôi cũng
chẳng hiểu nữa”). Đây là lời của anh Nhã nói,
khi giáo sư Trần Phương hỏi. Và anh còn nghe
được những âm thanh trong tai (“Tôi thấy
trong tai tôi như có âm thanh ấy”).
Qua sự trình bày của anh Nhã chúng tôi
xin giải thích để quý vị rõ. Do đâu điều khiển
mà anh Nhã đã vẽ được bản đồ của một vùng
chưa bao giờ đi đến và vị trí địa thế ngôi mộ
cũng được xem là đúng ở cự ly rộng.
Trong bộ óc của con người có nhiều nhóm
tế bào não, mỗi nhóm tế bào não đều làm việc
theo phận sự của nó.
Ví dụ: Một người đang thức và đang làm
một việc gì đó, hay đang tư duy suy nghĩ về
một vấn đề gì, thì nhóm tế bào não thuộc về ý
thức hoạt động, làm việc, trường hợp đó cũng
giống như chúng tôi đang tư duy, suy nghĩ để
viết sách và viết như thế nào để quý bạn dễ
hiểu và hiểu một cách cụ thể hơn.
Chúng ta có thể gọi nhóm tế bào não bộ
này là nhóm tế bào não bộ ý thức. Còn trường hợp chúng ta đang ngủ mà bị
chiêm bao thì nhóm tế bào não nào làm việc
đây?
Chúng tôi xin giải thích, khi chúng ta
đang ngủ thì toàn bộ nhóm tế bào thuộc về ý
thức, chắc chắn phải ngưng hoạt động, như lúc
ngủ mắt không thấy vật, tai không nghe âm
thanh, ý không phân biệt, v.v.. như vậy rõ ràng
là nhóm tế bào ý thức chúng ta ngưng hoạt
động. Vậy cái gì hoạt động trong giấc chiêm
bao?
Xin thưa, khi nhóm tế bào não thuộc về ý
thức không hoạt động, thì nhóm tế bà o não
thuộc về tưởng thức hoạt động, do nhóm tế bào
tưởng thức này hoạt động nên người ta mới có
chiêm bao.
Còn trường hợp của anh Nhã thì hai nhóm
tế bào não trong óc anh nó kết hợp (câu hữu)
làm việc với nhau, và sự kết hợp làm việc này
mới xảy ra với anh chứ trước kia anh không có
trạng thái này.
Ở đây, chúng ta cần phải hiểu thêm về
nhóm tế bào não thuộc về ý thức, khi nó hoạt
động thì không vượt qua được không gian và
thời gian, vì thế khoảng cách xa, như ngănsông, cách núi, hoặc dưới lòng đất, dưới đáy
biển đại dương, v.v.. thì nó không thể thấy biết
được. Về thời gian, nó bị chia cắt có quá khứ, vị
lai và hiện tại, quá khứ nó không nhớ biết, vị
lai thì mờ mịt không rõ. Ngược lại, nhóm tế
bào não bộ thuộc về tưởng thức, khi nó hoạt
động thì nó vượt qua hàng rào không gian và
thời gian, nên thời gian và không gian không
còn chia cắt và trải dài. Vì thế , nó bắt gặp hay
nói cách khác là giao cảm với những gì đã xảy
ra ở quá khứ và vị lai.
Ở trường hợp này nhóm tế bào não tưởng
thức của anh Nhã thì quá rõ ràng, không có
trạng thái đồng cốt như cháu Bích Hằng,
nhưng nó hoạt động chưa chính xác 100%. Vì
tưởng thức của anh tự nó hoạt động chứ không
phải do anh triển khai, điều khiển, nên mức độ
hoạt động của nó chưa hoàn chỉnh và chính
xác.
Khi tưởng thức hoạt động thì anh Nhã
cảm thấy như mình không chủ động, tự trong
đầu nó điều khiển như thế nào thì anh làm
theo như thế ấy, nhưng ý thức của anh vẫn biết
rõ ràng, thậm chí những âm thanh nói trong
tai, anh vẫn nghe và biết rõ. Xét trường hợptrong đầu anh Nhã, thì trong đầu anh làm việc
hai phận sự:
1- Làm việc bị hạn cuộc trong không gian
và thời gian, có nghĩa là không vượt ra khỏi
thời gian chia cắt và không gian trải dài hay bị
ngăn cách.
2- Làm việc không bị hạn cuộc trong
không gian và thời gian, có nghĩa là vượt qua
không gian và thời gian. Sự làm việc này gọi là
làm việc trong vô thức.
Người tu theo đạo Phật khi nhập được Tứ
Thánh Định thì người ta hiểu biết rất rõ ràng.
Trường hợp anh Nhã, ý thức của anh kết hợp
với tưởng thức của anh hoạt động hai mặt:
a- Hữu thức
b- Vô thức
Tóm lại, trường hợp của anh Nhã trong
một bộ óc của anh làm việc hai phận sự hữu
hình và vô hình, hay nói cách khác cho dễ hiểu
hơn là bộ óc anh có phần làm việc bị hạn cuộc
không gian và thời gian và có phần làm việc
không bị hạn cuộc không gian và thời gian,
nhưng chưa chính xác 100%.
Cho nên, sự bí ẩn của anh Nhã không có
gì bí ẩn, anh sử dụng được những tế bào não ýthức và những tế bào não tưởng thức, khiến
chúng hoạt động khi ý muốn anh khởi ra.
Tóm lại, sự bí ẩn của anh Nhã thì không
có gì là bí ẩn cả, chỉ có bộ óc của anh làm việc
được hai phần: “phần ý thức và phần tưởng
thức”.



0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Ví bạn hãy dùng ngôn ngữ lịch sự, tôn trọng lẫn nhau, mỗi người có cấp độ trình độ riêng nên không nên phán xét nếu không thông hiểu. Xin cảm ơn!