Thứ Hai, 27 tháng 5, 2013

chầu Mẹ Đại Sư Bà Giao thừa nhâm thìn 2012

Giao thừa nhâm thìn 2012
Mẹ Đại Sư Bà
Ta Đại Sư Bà tiên linh mẫu bồ tát. Mẹ mừng tất cả chúng con.
Mẹ nghe lời khẩn thiết của toàn thể nhân loại trên trái đất, ở các tôn giáo thể chế chính trị. Các xưng danh về tôn giáo, từ Đông cho đến Tây – từ Nam cho đến Bắc. Tất cả châu lục hành tinh ở trong một thời kỳ mà nhân loại, chúng sinh, pháp giới cho là hiện đại. Một thế giới mừng xuân, đón xuân không thống nhất của đông và tây. Mùa xuân đã về cho một vận hội, một thời kỳ trong thời gian và không gian không thống nhất ấy. Thì Mẹ nghe những lời kêu cầu kể cả những người đang hạnh phúc và những người hoàn toàn không có chút hạnh phúc, đang chịu đau khổ kể cả tinh thần và vật chất. Những lời kêu cầu ấy Mẹ nghe rất nhiều bi thống, thống thiết của những gia đình cùng tập thể, từ cá nhân cho đến các thế hệ khác nhau, già trẻ, trai gái, kể cả những người hoàn toàn không biết nguồn gốc công luật, đạo luật của vũ trũ đã có trong mỗi chúng sinh và pháp giới.

Chuy Lay Do Ly, tiếng kêu cầu ấy của các tôn giáo và các thể chế chính trị về sự mơ ước một thời tươi sáng của một năm và nhiều năm tới. Điều đó Mẹ trả lời không thể nào được. Vì sao? Vì vận luật phá hoang chưa kết thúc và công luật khai nguyên chưa chính thức trở về. Nên các tôn giáo và các thể chế chính trị, từ tập thể đến cá nhân, từ những con người giàu đến con người nghèo, đến những người có hạnh phúc và những người hoàn toàn không có hạnh phúc và các mơ ước của nhân loại đều sai biệt trong một quy trình chuyển dịch của một thời kỳ hiện đại đi đến một thời kỳ suy bại và biến động trùng trùng.
Chuy Lay Do Ly, con hãy thấu suốt để cùng với đại hội chuyển luân pháp bảo, những dòng chơn ưu tú, những bậc trí huệ bậc nhất, hiểu thông những điều mà Mẹ muốn dạy cho toàn thể các con.
Tất cả đều mơ ước và khát vọng, mong muốn rất nhiều những điều mà mình muốn rồi cuối cùng tất cả mọi ước muốn ấy không trở thành sự thật, như vậy thì nghĩa là gì? Hỡi toàn thể dòng chơn và hàng diệu. Nghĩa là gì mà các con phải thể nhập vào chỗ tột cùng của tri thức ánh sáng thuộc về chân tính để thẩm định về giá trị chính mình.
Các con rất muốn Mẹ dạy riêng cho từng người con một và ban ơn những điều các con muốn. Các con muốn rất nhiều điều, nhưng thực sự những điều các con muốn đều là hư huyễn cả. Nên nếu đem cho những thứ muốn, những khát vọng về các sự muốn thì không có cái muốn nào mà Mẹ nhìn thấy các con có cái muốn thực tướng, là muốn được giải thoát, muốn được hạnh phúc đời đời thì hầu như Mẹ không thấy. Thật ra Mẹ không thấy các con, hay là các con không thấy Mẹ. Các con không thấy các con hay là các con bị che khuất tất cả những nghiệp dĩ làm cho các con không thấy con và cũng không thấy Mẹ. Mẹ có thể nói rằng: sau đại cố khổng lồ và biến cố trùng trùng này thì tất cả mọi sự muốn của nhân loại có thể bắt đầu từ một thời kỳ phục nguyên, một thời kỳ huỷ diệt, một thời kỳ lặp lại và một thời kỳ mà tất cả hệ thống tinh lọc tổng thể của nó đã được đúc kết ở một thời kỳ đen tối nhất. Thì những thứ muốn riêng và cầu mong riêng cho mình không còn giá trị nữa. Những người con ưu tú dòng chơn và hàng diệu theo cha, tức là theo phụ nguyên tinh bản Trâu vàng đã dày công xây dựng sự nghiệp khai đạo, lập đạo và thành đạo Bia Sơn có hiểu cho Mẹ nói điều này không? Mẹ muốn các con có một trí thức uyên bác, một công hành hiệu năng. Mẹ muốn con có một đức tài linh kiệt để nhận lấy công án của Mẹ, nhận lấy minh triết cửu kinh của Ngọc Đảnh tới tận xương máu của các con, đó là những điều mà Mẹ muốn.
Đối với các con có những người con muốn, có những người con không muốn, hoặc muốn một cách có chừng, cũng như tu học có chừng và thành đạt cũng lưng chừng. Điều này ở trên trái đất hành tinh dãy đầy những thứ khuynh đảo về vật chất, màu sắc hoa đốm và tài phiệt vô thường. Sự hưởng thụ huỷ diệt khổng lồ, trong cái sống và chết, trong cái sang và hèn, trong cái giàu và nghèo, trong cái khổ và vui. Nếu lấy mọi sự hưởng dục, thọ dục, và đắm dục để thành vui thì nghe đâu những tiếng rên siết và khóc than oan nghiệt của những chúng sinh trong trầm luân đau khổ mà nhân loại hoàn toàn không biết điều này. Họ không tin nhận được điều này, nói chư Phật khai thị về địa ngục ngạ quỷ súc sinh là nói dối, hoặc là nói bừa theo tinh thần khác biệt của chúng sinh đối với kinh điển và cũng không bao giờ nghiên cứu một chút kinh điển của chư Phật và các đức Thánh nhân.
Nhân loại trên hành tinh giác ngộ về Đấng Thống Hoá là bằng Thượng đế, đấng Như lai nhiều tên gọi khác nhau, thuộc về trung tâm vũ trụ thì mấy ai đã thành tựu được giá trị vô cùng của vũ trụ mà chư Tổ và các bậc Thánh hiền đã thành tựu vô lượng kiếp qua. Trong thời kỳ pháp mạt, tâm mạt, nhân mạt và vật chất vùng lên nhiều hình sắc khác nhau. Trong trí thức kinh điển hoàn toàn bị bế tắc mà trí tuệ của khoa học lại lẫy lừng. Thật sự Mẹ muốn nói trí tuệ khoa học lẫy lừng là luôn luôn có hai mặt, không bao giờ tránh khỏi những hiệu ứng, khốc liệt này đến khốc liệt kia và tiếp tục liên trùng khốc liệt của một thời kỳ mà nhân loại không thể tránh thoát. Vì vậy cho nên các tôn giáo, các thể chế chính trị từ tập thể đến cá nhân, từ các màu da sắc tộc khác nhau, cầu nguyện rất nhiều và hướng lên trên đều thất vọng. Mười phương chư phật hoặc các đấng thần linh cũng đành phải bó tay và hoàn toàn bất lực trước những khủng hoảng mà hành tinh thế giới phải chịu trong một thời kỳ và các năm đen tối này.
Các con phải thấy được thông điệp của Đấng Thống Hoá, của trung tâm vạn năng của sức mạnh pháp tính ánh sáng vô biên và của vô lượng bản thân và siêu nhiên của các bậc thành tựu phục quả thánh quả và các quả vị vượt cả thời gian và không gian, không thuộc về đời sống của nhị nguyên nữa. Đã thể lập bằng phép công chứng và bảo chứng cho sức mạnh của một hệ thống cực thượng và các tiếng sấm nổ ở trong không gian và thời gian các thời điểm diễn biến đã đến trước mặt nhân loại và bày tỏ cho nhân loại những công luật, cơ vận của hệ thống Thống hoá, của mười phương Chân quang của các hệ thống tiên tri, tri ký, lập trình các sắc quang cho nhân loại thấy biết. Tuỳ theo nhân duyên, tuỳ theo mỗi đất nước, tuỳ theo chủng tộc và cùng đi theo quy trình này để tri kiến cho nhân loại một thời kỳ phá hoang lập nguyên.
Chư Phật gọi chung là pháp mạt, tâm mạt và nhân mạt. Thế gian hoàn toàn mất đi chính pháp của một thời kỳ mà như lai đã hoá thân, thậm chí chính pháp đã đem ra mua bán và chính pháp trở thành hàng hóa của chúng sinh. Phi thể dụng chính pháp và làm xói mòn chính pháp, hao tổn chính pháp và nguy hại đến phật đạo. Phật đạo phải bị thăng trầm và trải qua không biết bao nhiêu thời kỳ biến động. Ngay trong Hồng ân công luật của Chuyển luân pháp bảo cũng phải chịu những quy luật này.
Ngày mà Mẹ đưa các con về Bia Sơn, thiết lập công ty con Rồng là nhằm để phùng hộ đại ân, dẫn đến một sự nghiệp vững chải cho đến những ngày tươi sáng, mà biến cố cũng luôn luôn lẫn vào nhau, chịu những sự thử thách và tinh lọc đại thể chuyển luân pháp bảo. Nói chung là tổng thể dòng chơn và hàng diệu. Có thể nói qua một năm biến cố. Người con nào còn, người con nào mất, người con nào đến, người con nào đi. Người con nào quay lưng, người con nào đứng lại người con nào tìm về, tất cả nhiều đứa con khác nhau là để thể hiện tính thăng trầm, suy vượng ở trong Hồng ân chúng con đó. Có thể nói đứa thì tích cực, đứa thì cầu an, đứa thì tiêu cực. Và chính Mẹ khó tin, khó nhận, lờ đi qua một con đường và không đến một con đường chính thống mà mười phương đã thiết lập Âm dương bào tạng. Thử các con suy nghĩ, gẫm lự, định tĩnh để nhìn nhận giá trị này, từ nhân loại, thế gian đến mỗi đàng trong thế gian và thứ nào cũng có tính chất khác biệt không đồng nhất, không thống nhất, chính vì đó mà các con mới rõ được chân lý của ta.
Mẹ tạm nói năm mới đã về, và nhiều lần năm mới đã về. Thời gian cũng trôi qua. Mới hôm nào Mẹ lâm giáng khai đạo hồng ân được chư Phật thế tôn thụ ký nay đã ngoài 40 năm rồi. Đường kinh sử, đường truân chuyển, đường mở ra, đường khép lại, đường phước tội song trùng và xem lại thì vận hội nào cũng khổ.
Ngày về Bia Sơn của các con. Ngọc Đảnh, Mẹ đã nói rõ Ngọc Đảnh là các con cũng đã thấy rõ về phụ nguyên. Không hết lời khen ngợi và tán thán của toàn thể hệ thống công luật thượng hoằng và hạ hóa, tạo thành một sức mạnh công chứng vô tiền khoáng hậu cho Ngọc Đảnh đại hóa ứng thân Phật và tên gọi khác thay đổi của hệ thống bí sô thuộc về từ phụ Thích Ca Mâu Ni đã thụ ký: “Ngưu quốc sắc, lữ thành đạt” nên tất cả lời cầu nguyện rất hiện đại, lời khẩn thiết rất hiện đại, lời bàn truyền rất hiện đại, lời luận giải rất hiện đại. Hiện đại ở trong các mạng, mạng tin học điện tử, mạng vô tuyến truyền hình. Tất cả các mạng từ sức mạnh của âm dương vạn tỏa hóa thân. Để dùng hết công suất của một thời kỳ hiện đại, để nói một thời kỳ hủy hoại. Điều này các con rồi đây sẽ thấy rõ sự biến cố, sự đại cố, sự khủng cố trùm trên trái đất là sức lan tỏa đông tây ở một thời kỳ đa nạn này. Nạn dịch hành, nạn chiến tranh, nạn biến động của tứ đại, nạn nào cũng lớn cả và nhân loại trên hành tinh trở thành sự hủy diệt của cơn sóng lớn chưa từng thấy. Có thể trăm ngàn lần như nước Nhật chăng. Có thể trăm ngàn lần như sự biến động con đường Đông Nam, Ngọc Đảnh có khóc cũng không thể hết được. Mọi sự khốc liệt và khốc liệt lớn dần theo mỗi năm và thời gian rút lại để có thể đúc kết một nhân cầu tuyệt và kết tinh cho một thời kỳ mới. Một chân khí mới quang minh và rực rỡ nhất ở trong hệ thống cửu trù hồng phạm và cửu kinh đại thuyết. Một trong tân kinh phật đại ra đời để toàn khai cho một thời kỳ rạng rỡ. Lộ trình của công luật bắt đầu từ đại cuộc để đi đến một sự bình trị cho tất cả năm châu. Nay ta công chứng cho bộ sấm của Nguyễn Bỉnh Khiêm là kình ngư hải ngoại huyết loan hồng, ta công chứng cho cơ minh thụ ngọc thiên khuynh bắc và ta công chứng hiệu triệu cho Ngưu xuất lam điền nhật chính đông và nhược đãi là một quy trình sẽ đến, có chờ cũng đến, không chờ cũng đến. Giữa sức mạnh khuynh loát của chim ưng, giữa sức mạnh phong tỏa của sư tử. Bày ra một cuộc cờ vô cùng bất ngờ. Từ bất ngờ này đến bất ngờ khác mà tất cả nhân loại cứ hướng theo để có một sự kết thúc trên chiến lược đông tây, thái bình dậy sóng mà Mẹ đã nói rất nhiều, Mẹ nói không bao giờ thay đổi và không thể thêm bớt.
Như vậy tất cả các con phải làm gì trong đại biến cố, mà không phải cầu xin khẩn thiết, là thể hiện sức mạnh công luật trong mọi chân hành của giá trị vượt trội với thời gian này, không gian này để đi đến ngày quang vinh và hạnh phúc của toàn thể đại thể.
Mặt trời sẽ nở hoa và hoa của mặt trời sẽ phát ánh sáng cường độ lớn, và cả hàng nhiều trăm năm, nhiều nghìn năm, nhiều triệu năm mặt trời phải nở hoa. Nở hoa của một thời kỳ hiện đại. Một thời kỳ mà tất cả những nguồn năng lượng ở phía trên, phía dưới đều quá tải rồi. Một thời kỳ mà tất cả nền khoa học bị bế tắc và bế tắc từ những màu sắc tím đỏ. Khác biệt với giá trị không gian và thời gian của màu xanh. Đối với một thời kỳ lành mạnh nhất của những thế hệ và châu lục mà người ta thường gọi là nông nô, đồ đá, đồ đồng và các nền văn minh đã đi qua sụp đổ. Nó cũng chấm dứt bởi những định luật thành trụ hoại không. Cái gì có tướng sẽ biến tướng, cái gì có hình sẽ biến hình. Và tướng hình không thể giữ được, nên sự khẩn cầu cũng không thể giữ được. Đó là chính thống chiếu của 10 phương Như Lai, đọc suốt trong từ quang của hệ thống từ quang. Nói rõ về thực tướng của giá trị chính pháp và được quyền rao giảng cho chúng sinh bằng lẽ ấy. Không phỉnh phờ dối gạt, để đủ những thứ manh nha, bá đạo, dối trá trong đời sống của chính tà. Nó hóa cái lí chân nhân ra thành tà nhân. Nó hóa cái lí chính pháp ra thành tà pháp. Nó hóa cái lí chính thượng trở thành hạ liệt. Thì đối với 10 phương Như Lai không thể được. Và được những thứ đó thì có khổ đau và hủy diệt. Bởi thế trong các loại kinh trường thiên của 10 phương Như Lai đã được quảng bá, thì hệ thống minh triết cửu kinh của Ngọc Đảnh được tung hô vang trời khắp cả các hành tinh xa xôi cũng tôn vinh cửu kinh minh triết là đích thực và sự sống đời đời, là chuyên môn hóa trái đất. Đích thực của sự nghiệp chuyên môn hóa mà Phụ nguyên các con đã đến với thế gian như một cái bụng dung chứa cả trời đất. Dung những thứ khó dung mà dung chứa được. Và chính bản chất hỷ xả đối với các sự trái ngược trùng trùng mà xả được. Thì bản chất ấy cũng là bản chất của đại lực, đại hùng, đại bi của Quán Thế Âm. Đã hoàn toàn ngự trị trên chính pháp mà chư phật ba đời đều gọi 2 tiếng đại bi Quan Thế Âm. Âm thanh của chư Phật là âm thanh siêu linh, để tầm chuyển những âm thanh trầm luân khổ ải. Đôi mắt của chư Phật ngàn mắt sáng chói và quán thấy chúng sinh đang chịu đọa đày. Đối với Mẹ rất thương xót tất cả chúng sinh đang đọa đày. Xong đối với nghiệp dĩ của chúng sinh thì quá dày. Sự đắm chìm của chúng sinh thì quá rộng. Mọi âm trập của chúng sinh thì quá nặng. Một thời kỳ mà chư Phật đành phải thoát ra. “Vận mạt bất khả độ, tâm mạt bất khả tì”. Nhưng Mẹ vẫn đến với chúng con như một hình thể mang một hình tướng đầy những ngôn ngữ siêu linh này để tỏ ánh sáng cùng con. 10 phương Phật gửi đến cho thế gian một con Trâu vàng ơn ích và thắm thiết mọi sự cứu độ, để chịu mọi lằn roi trên mặt trạng nhân loại, đối với những thể chế đày đọa và điêu linh ngục tù. Có thể nói những đấng đại Bồ Tát được tên gọi là chúa Rics, hoặc những đấng chúa tên gọi là Kim Ngưu cũng chỉ vì sự cứu độ và đến để chịu chết cho thế gian và không chán sự chết ấy, mà nếu sự chết như một công thức hóa thân thì mọi sự cầu nguyện của nhân loại đã được nghĩa lý vào đây rồi. Đó là hương vị của mùa xuân thực tướng mà 10 phương đã ân sủng cho thế gian.
Các con hãy biết khóc và biết yêu thương nhân loại, như chính nước mắt khóc của Quan Thế Âm. Nước mắt đã rơi vào trái tim và rơi tận trong đáy lòng của vô lượng tâm cầu nguyện. Lời cầu cứu của các tôn giáo và đảng phái, hoặc thế hệ ở các trường lớp thế gian khác nhau, từ mọi chuyên môn khác nhau, lẽ sống và đời sống quan niệm khác nhau, tư tưởng ý niệm khác nhau. Các nền văn hóa khác nhau trên thế giới, của các dân tộc khác nhau trên toàn cầu này, vốn dĩ là gốc của công luật vũ trụ. Rồi không biết trở về để phải chia phân hàng ngàn ngành ngọn. Ai cũng nói ngành này là của ta, ngọn này là của tôi. Và coi như sự tranh chấp ở ngành ngọn khủng khiếp đó là những bão tố của ý thức và nông nổi của ác nghiệp. Rồi bẻ gãy những giá trị thân lập gốc và rễ đối với hệ thống hóa. Nó không mang lại lợi lạc cho ngành ngọn mà nó biến đổi những điều dữ cho ngành ngọn đó, thì chư Phật cũng phải lắc đầu. Ta không thể cười vui với biển khổ và sông mê. Ta không thể an tĩnh trong chỗ tột cùng của lòng yêu thương nhân loại. Khi nhân loại chịu nhiều khốc liệt. Biến cố đất nước nào cũng có liên quan đến hành tinh. Biến cố của hành tinh nào cũng liên quan đến thái dương hệ và các thiên hà, ngân hà không thể tách ra một hệ thống thống nhất để có nó, thì sự sống ấy có giá trị trong tinh thần, liên trùng cứu độ sau những biến cố và những đêm đem nhất của nhân loại đã chấm dứt.
Dẫu Mẹ không có kêu tên các con, các con biết là ta kêu nhiều trong đó và không sót một đứa con nào. Tất cả những sự cầu nguyện của con đối với những người đã mất, người đang sống, người đang bệnh tật thì Ta rất biết tấm lòng của các con trong đó. Những thứ an lành và siêu thoát sẽ đến với thành niệm và những người con nhắm mắt biết niệm Quan Thế Âm.
Như Trí Chính, con đã được bình yên sau khủng khiếp về một cơn loạn thức bởi bệnh nạn nan y rồi. Bây giờ con được nâng đỡ, Mẹ sẽ dìu dắt con đi và đến ngày an lạc. Và tất cả nhiều người con khác như Diệu Liên cũng đã được hạnh phúc vô cùng, như Diệu Ấn thì cũng đã mở trói ra khỏi vòng ràng buộc. Còn Diệu Lâm thì chờ một chút nữa Mẹ sẽ đưa con vào bến bờ an lạc. Những thứ nghiệp lực khó khăn nhất mà khi tỉnh ra thì thấy mình quờ quạng. Nói một tính đại diện của sự thống khổ cũng đã đủ sợ hãi cho sự thống khổ rồi. Huống chi các con còn tiếp tục gây tội lỗi nữa. Mẹ đã dạy những thời pháp trong đêm tối, cuối cùng sẽ bị hủy diệt, rác sẽ trở về rác, vàng sẽ trở về vàng. Thứ loại gì nó sẽ về vị trí của chính nó mà không thể lẫn lộn được con à.
Các con nên biết dòng Chơn phải có vô lượng tâm của Mẹ đánh trên đầu của những đứa con bất tương ưng với những pháp lành, hoặc tiêu cực với sức mạnh của Cha nó. Đối với các vị hộ pháp đánh gõ trên đầu của các con là đánh thức các con. Nếu các con không tiếp lực sức mạnh cho sự nghiệp công luật và sinh nghi với lòng tin hoặc nghi thì các con sẽ bị loại ra khỏi vòng chính thống. Tiếp tục sự cương tỏa và mọi ràng buộc áp lực nhân quả sẽ trói buộc con trong đó. Hễ còn thân là còn giới, hết thân hết giới. Hết thân ngũ ấm thì trói trong thân trung ấm. Hết thân trong âm dương hay sao. Thân thể các ngươi thuộc về âm dương thì âm dương sẽ trói các ngươi trong nghiệp lực, sức mạnh của âm dương sẽ không thả ngươi khi ngươi phạm tội. Sức mạnh của âm dương không trói ngươi khi ngươi không có tội. Ngươi đã hình thành sức mạnh âm dương thì âm dương sẽ là sức mạnh của các ngươi và trói hoặc mở, hoặc giải thoát, hoặc không giải thoát đều chứng kiến bởi sức mạnh ấy mà ra. Thì liệu các con, có thể chối bỏ cũng không có nghĩa lý gì đối với hệ thống Thống hóa. Không có liên quan gì đối với chư Phật ba đời, mà chỉ liên quan thân nghiệp của con, khẩu nghiệp của con, ý nghiệp của con và những tội lỗi tùy theo mức độ mà con đã tạo ra. Mà trực tiếp liên quan với đời sống thức nghiệp và trực tiếp quay cuộc sống của tâm pháp. Hoàn toàn đã trở thành một định luật không bao giờ thay đổi. Nhân quả trùng trùng sẽ đến với người gây tạo nhân quả trùng trùng. Nhân quả trùng trùng sẽ không đến với những người không gây tạo nhân quả trùng trùng. Tội ác trùng trùng sẽ không đến với những người không gây tội ác trùng trùng. Như vậy trùng trùng là có nghĩa đối với vạn loại và chúng sinh. Các nghiệp lực và sức đắm chìm tham muốn một cách vô nghĩa không có chính pháp thì coi như nó trở thành tro bụi. Nhà cửa, xe cộ, phương tiện, tiền bạc, của cải, nhẫn đến những ngọc ngà châu báu đều là những thứ rác rưởi của Như Lai. Như Lai chỉ lấy ánh sáng để cứu độ, lấy những phương tiện chính thống hóa để làm của cải và tài sản cho kho tàng này, còn ngoài ra là thứ đồ chơi của con nít. Sự ham muốn của con nít và sự thèm khát của kẻ thấp hèn. Đối với người cao cả xem nó là hư huyển, nó không có liên quan gì đến hạt tâm lý tính, tính ánh sáng vô biên. Nó dâng hiến xâu chuỗi quý cho chư Phật, nó đổi lấy một ánh sáng khổng lồ của thiên nhiên, của vũ trụ, của trung tâm, của 10 phương cho nó. Nó không thèm khát những thứ vô lý mà nó thèm khát những thứ giải thoát, hương vị giải thoát và chân tính bất biến giải thoát. Đó là đỉnh đạt của sự nghiệp thiền định, mà Như Lai hằng nhắc nhở cho tất cả muôn sinh của mình. Những thập đồ Bồ Tát, đạo luật khổng lồ đã hằng mãi trong con. Con hãy đi hết con đường khốc liệt để trở về con đường bình yên.
Lời của ta đã tuyên thệ rằng: nếu Công Luật Chuyển Luân Pháp Bảo không thành tựu và không trở về Bia Sơn. Trong những con đường khủng bố và khiếp đảm nhất của những ngày tháng điên đảo và gần như sụp đổ hoàn toàn. Những lời tuyên thệ ấy nếu tinh bản Kim Ngưu không thành tựu Công Luật phá hoang lập nguyên và không chứng tích được một Phụ Nguyên vĩ đại nhất trong thời đại mới thì Quan Thế Âm ta sẽ biến mất trong vũ trụ. Lời thề ấy ta không bao giờ thay đổi. thì sự nghiệp Chuyển Luân Pháp Bảo cũng không bao giờ thay đổi. Nếu thay đổi thì không có Cung Linh Huyệt, không có sấm nổ vang trời, không có Vạn Nhật Quang, không có những đàn lộng tuấn kiệt của những người trẻ tuổi kỳ tài. Như tất cả các con đã có mặt hôm nay. Ta kêu tên thầm trong thánh ý. Hãy để dành cho sự khen ngợi, bừng tỏa cho một thời kỳ mới, một sân chơi mới đẹp hơn, to hơn và làm cho mặt trạng thế gian bừng sáng. Tất cả đều là rạng rỡ và quang vinh. Tất cả đều là công trình hạnh phúc. Tất cả đều là kỳ suất nhân tài, và lời của Mẹ dạy khi công chứng Kim Ngưu là trùng trùng điệp điệp. “Mai đây thân tộc chật núi hồ”. Điều mà ta dạy thì sự chớm nở của chật núi hồ cũng đã bắt đầu, và sự lan tỏa ở nhiều năm sau, có kỳ quan của công luật sẽ dựng lại, mọc lên, lập to hơn nhiều và các công trình vĩ mô sẽ được đúc kết. Phố núi danh lam mà Ngọc Đảnh thường nói với các con ở ngày đầu đối với Chơn Phát Đạo Quang nghe vẫn mừng tin. Thực điều vô cùng hư huyễn khi một vùng đất hoang tàn hoàn toàn bị tiêu phá bởi những thời gian của nhân loại đói nghèo. Núi không được vui mừng, cây không được đứng thẳng, thế mà Ngọc Đảnh và các con đã làm núi được sáng lên, cây được xanh tươi, đâm chồi nẩy lộc. Hỏi thử tất cả những con mắt trái ngược của nhân loại, của thể chế, của những kẻ gian hèn nó phải thầm phục và kính yêu người thực hiện công trình.
Công trình trên đá nở hoa, Có con Trâu Ngọc sáng lòa con ơi!
Con Trâu Ngọc là con trâu của sự cứu tinh, là con trâu của công trình phá hoang để có một thời thế canh tân. Ở đời thường trâu vẫn là con trâu của đầu cơ nghiệp, những ngày tháng chưa có máy móc thì con trâu vẫn là chính khí của người nông dân. Con trâu của tấm lòng bồ tát, hồ huống chi tinh bản Kim Ngưu, Âm dương bào tạng đã ra đời mà chưa thấy ai biết khóc, và biết khóc cho một phụ nguyên thống khổ, không biết bao nhiêu lao lực, lao tâm. Bệnh tật vô cùng, nếu không có Mẹ thì ngày nay Ngọc Đảnh chắc gì sống với các con được. Những bệnh tật nguy nan của thời kỳ cuối cùng mà Mẹ đã phục lâm trở lại những thời kỳ bình an. Tưởng lại những công trình quờ quạng trên đất khô cằn. Nay nắng mới mùa xuân lập thì công trình được vời vợi thêm hơn. Mẹ đến với các con thật sự, bằng thân lập của Ngọc Đảnh, qua cầu nối của Ngọc Đảnh, như một hệ thống truyền thanh khác biệt. Như một ký thành công luật của giá trị hồng quang phật nhiệm. Khiến cho các con được rung động ở trong trái tim của ta. Xin cho mọi an bình trong cơn biến động và khóc liệt sẽ được qua đi của một thời kỳ rốt cuối. Chúng con hãy cố gắng lên để làm tròn sứ mạng mà Mẹ và mười phương giao phó và các con không còn những ngờ vực gì nữa và suy nghĩ những gì nữa mà chỉ có một con đường tu chính, tinh tấn quay trở về để nhìn nhận sự thật và phát chiếu của tri thức quang minh để thấy được phật tính đĩnh đạt trong chân lý vô cùng của hệ thống cửu kinh minh triết và phụ nguyên các con đã ban ra. Các con hãy bảo trọng, hãy yêu thương, hãy kính quý, hãy nổ lực để bảo trực và trọng luật tôn vinh Ngọc Đảnh như một sự sống của chính các con cần phải có. Mẹ có thể nói Ngọc Đảnh là hiện thân của sự sống, là hiện thân của sinh mệnh chính trị công luật và hiện thân của trí huệ ba la mật được đạt đậu ở những ngày khai hoa, là hiện thân của một thông lộ, kết tinh của một sức mạnh cho những công trình đồng tu và hóa tu để đi đến pháp giới đồng thành tựu.
Hôm nay những lời của Mẹ dạy đầu năm đã đúc kết được những nội dung sâu sắc để thành một bài học quý cho các con. Mẹ mừng các con.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Ví bạn hãy dùng ngôn ngữ lịch sự, tôn trọng lẫn nhau, mỗi người có cấp độ trình độ riêng nên không nên phán xét nếu không thông hiểu. Xin cảm ơn!