Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013

không có thế giới siêu hình 1

Thư ngỏ

Kính thưa quý phật tử trong nước cũng như ở khắp nơi trên thế giới!
Kính thưa quý vị, chúng tôi viết sách nhằm giúp cho mọi người - đang hiểu biết một cách sai lầm, lệch lạc, không đúng sự thật của một vấn đề - trở thành người hiểu biết đúng đắn về vấn đề đó, tức là giúp cho mọi người có thêm những kiến thức hiểu biết mới mẻ, cụ thể, rõ ràng, và rất khoa học.
Hiện giờ mọi người chỉ hiểu biết linh hôn theo sự truyền thừa của tô’ tiên, ông bà, cha mẹ v.v... Cho nên sự hiểu biết về linh hôn của mọi người rất mù mờ. Chỉ biết người xưa bảo có linh hôn thì người nay đều tin có linh hôn mà không giải thích linh hôn như thế nào được, chỉ biết tin một cách mù quáng, mê tín, lạc hậu.
Không biết linh hôn có hay không, nhưng mọi người không chịu khó tư duy suy nghĩ và tự hỏi: "Linh hôn có hay không? Nếu có thì nó là vật gì?" Câu hỏi tuy được đặt ra, nhưng câu trả lời thì chẳng mấy ai trả lời được. Do không ai trả lời được nên chúng tôi quyết định vạch trần sự thật về linh hôn để mọi người hiểu rằng linh hôn không có.
Mọi người hiểu biết qua những hiện tượng chiêm bao hay được nghe qua những bệnh nhân lâm sàng trên giường bệnh chết đi, sông lại trong các bệnh viện rôi thuật lại cho y bác sĩ nghe, khi họ chết đi thì linh hôn họ xuất ra đứng nhìn thấy y bác sĩ phẫu thuật mô xẻ thân thể họ.
Nghe những hiện tượng ấy làm cho các nhà y bác sĩ khoa học không thể giải thích được. Các nhà y bác sĩ khoa học họ đâu biết rằng trong cơ thể của mỗi con người có ba cái biết mà Đức Phật đã xác định:
1-  Ý thức (Sắc uẩn)
2-  Tưởng thức (Tưởng uẩn)
3-  Thức thức (Thức uẩn).
Hôm nay, chúng tôi cô gắng dùng những danh từ chỉ rõ về linh hôn có hay không để cho quý vị hiểu biết thêm một cách tường tận mà không còn hiểu sai lệnh như từ xưa mọi người cứ cho rằng có linh hôn.
Sự thật linh hôn không có. Do không hiểu biết nên mọi người cứ chấp cứng những kiến thức truyền thừa, mê tín, lạc hậu, không chính xác, thiếu khoa học.
"Linh Hôn Không Có" mà mọi người hiểu là "Có Linh Hôn". Đó là một sự hiểu biết sai lầm hết sức mà từ xưa đến nay ai cũng hiểu biết như vậy. Cho nên chúng tôi đem tất cả sự hiểu biết mà Đức Phật đã dạy: "Thế giới siêu hình là tưởng tri chớ không liễu tri, tức là linh hôn không có."
Nhờ đó chúng tôi đem ra giới thiệu để giúp mọi người hiểu biết một cách đúng đắn hơn. Nhất là dẹp những tư tưởng bị ảnh hưởng truyền thông về linh hôn. Ngay cả trong thời đại văn minh khoa học như thế này mà còn có một sô' các nhà có kiến thức lại viết sách "Một Linh Hôn Có Nhiều Thể Xác." Đó là một cuốn sách tuyên truyền "Linh Hôn", trong khi đó tác giả cũng chưa biết linh hôn ra sao.
Chỉ thấy những hiện tượng siêu hình rôi đoán mò cho đó là linh hôn thì thật là tai hại vô cùng. Quý vị đừng cho rằng bác sĩ là những người hiểu biết, họ còn phải học tập và nghiên cứu nhiều năm tháng. Nhưng nếu họ không tu tập theo đúng pháp của Phật giáo thì không bao giờ hiểu đúng về hiện tượng siêu hình.
Chúng tôi không viết sách về những điều mà mọi người đã hiểu biết rôi, vì những điều mọi người đã hiểu biết rôi mà cứ để họ phải đọc đi đọc lại mãi thì rất nhàm chán và làm phí thời gian vô ích của họ.
Theo chúng tôi nghĩ, đọc sách là mở mang kiến thức hiểu biết, cho nên khi đọc những điều chưa hiểu biết là làm cho mình hiểu biết thêm những điều mới mẻ, thì đó là bôi dưỡng kiến thức hiểu biết. Còn ngược lại chẳng lợi ích gì mà còn mất công sức và làm tốn phí thời gian. Có phải vậy không thưa quý vị?
Vì thế, những người viết sách cần nên lưu ý các vấn đề này. Viết sách mà cứ nhai đi, nhai lại mãi những điều người khác đã viết rôi thì cuốn sách không có giá trị.
Cho nên viết sách không có đề tài mới mẻ thì không nên viết. Vì viết sách không phải cầu danh, cầu lợi (buôn bán sách) mà viết vì lợi ích cho mọi người đọc.
Kinh sách đã bày bán đầy phố, đầy chợ, đầy các vỉa hè, những loại kinh sách như vậy còn có giá trị gì?
Cầm lên một cuốn sách đọc thử thì thấy văn chương chữ nghĩa toàn là lấy ý của sách khác, toàn là lấy lời của người khác viết thành sách rôi bảo là sách của mình.
Tại sao có rất nhiều đề tài mà mọi người chưa hiểu sao quý vị không viết mà lại đi trộm văn, trộm ý của người khác mà viết.
Đề tài thứ nhất: con người có linh hôn hay không?Với đề tài này sao quý vị không viết cho mọi người biết?
Đề tài thứ hai: Kinh sách Đại Thừa chịu ảnh hưởng tư tưởng nào của người Trung Quốc?
Đề tài thứ ba: Kinh sách Thiền Tông chịu ảnh hưởng tư tưởng nào của người Trung Quốc?
Đề tài thứ tư: Những giáo pháp này đưa người tu hành đi đến đâu? Giáo pháp này đã truyền qua Việt Nam từ Bô Đề Đạt Ma cho đến Lục Tổ Huệ Năng, rôi đến chúng ta ngày nay, biết bao nhiêu người tu tập mà đã có ai làm chủ sinh, già, bệnh, chết chưa?
Hay là ngôi nhập Không Vô Biên Xứ Tưởng rôi chết trong định này khi không biết lối xuất ra. Vì Thiền Đông Độ tuyên bố: "Thiền không xuất, không nhập." Cho nên Vũ Khắc Minh và Vũ Khắc Trường nhập luôn không ra được.
Đề tài thứ năm: Những giáo pháp này có đúng là của Đức Phật dạy hay không?
Đề tài thứ sáu: Đường lôi tu theo Phật giáo như thế nào đúng và như thế nào sai? Dựa vào đâu mà biết đúng sai.
Đề tài thứ bảy: Cái gì sinh ra con người và con người chết đi về đâu?
Đề tài thứ tám: Con người chết cái gì tiếp tục đi tái sinh?
Tám câu hỏi trên đây là những đề tài giúp cho quý vị viết những bộ sách có giá trị mà không phải nhai lại kiến giải của những người khác.
Chúng tôi viết sách thường chọn lựa những đề tài nào mà mọi người chưa hiểu, vì thế khi đọc sách chúng tôi đã làm cho quý vị có một kiến thức hiểu biết rộng hơn.
Mọi người thường hiểu con người có linh hôn và linh hôn là bất diệt. Vì sự hiết biết sai lệch như vậy, cho nên chúng tôi viết sách mục đích là chỉnh đôn lại làm cho mọi người hiểu biết không còn sai lệch, hiểu biết một cách đúng đắn. Có nghĩa là mọi việc xảy ra như thế nào do tai nghe, mắt thấy và ý nhận xét đều hiểu biết đúng. Mọi sự việc xảy ra như thế nào thì hiểu như thế nấy, nhất định là không cho tưởng thức xem vào. Vì có tưởng thức xen vào thì mọi sự vật đều bị méo mó biến thành ảo giác.
Linh hôn hiện nay ai cũng cho là có, nhưng đó là mọi người đang sông trong ảo tưởng mà họ không chịu khó dùng tai nghe, mắt thấy, ý thức nhận biết v.v... để xác định một sự việc xảy ra quanh mình, để mình biết chắc chắn đó là sự hiểu biết đúng của ý thức chớ không do tưởng.
Bởi hiểu biết mà có xen tưởng vào là sự hiểu biết sai lệch, là sự hiểu biết lầm lạc, mà đã sai lầm thì sẽ sai lầm từ điều này đến điều khác.
Nhờ chúng tôi biết tận dụng những đề tài mới mẻ nên những tập sách của chúng tôi ra đời càng làm cho mọi người đọc càng say mê trong sự hiểu biết mới mẻ lạ lùng này.
Những đề tài của chúng tôi viết thường vượt lên mọi phong tục tập quán từ xưa đến nay, nhất là các triết lý tôn giáo. Vì thế làm cho tư tưởng con người bị đảo lộn không còn đứng vững trên lập trường tư tưởng truyền thông và tôn giáo của họ.
Càng viết chúng tôi càng cô gắng hơn để lột trần một sự thật để mọi người hiểu biết: con người không có linh hôn đi tái sinh từ kiếp này đến kiếp khác, mà chỉ có nghiệp của mọi người tái sinh mà thôi.
Chúng tôi viết sách không có mục đích bài bác linh hôn hay kinh sách Đại Thừa và Thiền Tông, nhưng vì một sự thật là Linh Hôn Không Có nên phải nói không có. Còn kinh sách Đại Thừa và Thiền Tông có nhiều chỗ sai. Những điều sai đó đã khiến cho mọi người lạc vào ảo tưởng trở thành những người bệnh thần kinh.
Vì lợi ích cho mọi người, chúng tôi không thể làm ngơ, cho nên những gì chúng tôi viết trong sách là cô' gắng giúp cho mọi người hiểu biết những điều chưa hiểu biết, giúp cho mọi người hiểu biết một sự thật mà không ai và không một tôn giáo nào trên thế gian này lừa gạt quý vị được về thế giới siêu hình, về một linh hôn bất sinh, bất diệt, về một linh hôn có nhiều Thể Xác.
Hiện giờ có một sô' sách ngoại quốc nói về thế giới siêu hình, trong sô' đó có một bản dịch ra Việt ngữ do vương Thị Minh Tâm "Một Linh Hôn Có Nhiều Thể Xác." Tuy chúng tôi chưa xem xong tập sách này nhưng với đề tựa quyển sách là đã xác định được tác giả ở mức độ kiến thức nào trong sự hiểu biết về linh hôn.
Chúng tôi biết rất rõ thuyết linh hôn đã ăn sâu vào lòng tư tưởng của mọi người. Nhưng hiện tượng gì xảy ra, ý thức họ không hiểu được thì họ nghĩ ngay đó là linh hôn.
Kính thưa quý vị! Trong cuộc đời không ai là người thông suôt tất cả trời, đất, vũ trụ và con người, không có ai là người hoàn toàn đầy đủ tài đức, cũng không có ai là người thông thiên bác cô’ chỗ nào cũng thông suôt.
Vì thế chúng tôi rất hiểu biết mình, nên chúng tôi viết là viết những điều hiểu biết đã cân nhắc kỹ lưỡng. Những điều hiểu biết đó chúng tôi xin góp ý với quý vị để giúp cho quý vị cùng hiểu biết như chúng tôi, nếu quý vị tin thì tin, còn không tin thì thôi. Nhưng chúng tôi cũng rõ biết sự hiểu của mọi người không đông đều, cùng một sự việc xảy ra, kẻ hiểu như thế này, người hiểu như thế khác nên chúng tôi không có quyền phê phán, chỉ trích sự hiểu biết của quý vị.
Chúng tôi viết ra đây là viết ra một sự thật để chia sẻ sự hiểu biết cùng quý vị chớ chúng tôi đâu dám làm thầy quý vị, xin quý vị hiểu và tha thứ cho.
Kính ghi
Trửơng Lao Thích Thông Lạc



LỜI NÓI ĐẦU
Linh hôn là một vấn đề cần phải được xác định làm sáng tỏ để mọi người không còn tin một cách mù quáng, lạc hậu như từ xưa cho đến ngày nay.
Linh hôn là một danh từ chỉ cho những trạng thái trừu tượng siêu hình thường xảy ra xung quanh đời sống của con người mà ý thức của con người không thể làm sao hiểu nổi.
Từ xưa đến nay, từ Đông sang Tây, các nhà khoa học đã bỏ biết bao nhiêu thời gian và công sức nghiên cứu, truy tìm để xác định và trả lời cho mọi người biết: Linh hôn có hay là không. Nhưng đến ngày nay câu trả lời ấy vẫn còn là một ẩn số.
Nhưng gần đây có một tác phẩm ra đời: "Một Linh Hôn Có Nhiều Thể Xác" do Bác sĩ Brian L. Weiss tác giả, Vương Thị Minh Tâm chuyển ra Việt ngữ.
Theo tập sách này chúng tôi nghĩ cần phải chỉnh đốn, vì nó chẳng giúp gì cho tri thức con người biết thêm những điều mới lạ mà chỉ nhai lại tư tưởng của những người lạc hậu, mê tín ngày xưa.
Nếu bảo rằng linh hôn có nhiều thể xác, vậy linh hôn có một hình dáng không phải là hình dáng con người mà là hình dáng của nước, của không khí, như vậy nước và không khí không có hình dáng. Vậy xin quý vị hãy xác định cho chúng tôi biết, nếu xác định không được thì xin quý vị hãy rút lại lời phát ngôn bừa bãi: "Một Linh Hôn Có Nhiều Thể Xác."
Chính vì tin có linh hôn nên con người đã trở thành những người mê tín, mù quáng, hiểu biết không sâu sắc. Do mê tín mù quáng, sự hiểu biết không sâu sắc nên việc thờ cúng ông bà, tổ tiên trong gia đình trở nên tư tưởng lạc hậu từ đời này truyền đến đời khác, y như một khuôn đúc. Nhất là trong gia đình có người chết thì chẳng biết làm sao cho đúng với tinh thần đạo đức ân nghĩa của truyền thống dân tộc Việt Nam.
Khi có người chết họ chỉ biết mời quý thầy trong các chùa Đại Thừa đến rôi giao phó cho họ tẩm liệm và chỉ biết làm theo sự sai bảo. Cho nên việc ma chay trong các chùa hiện giờ đều chịu ảnh hưởng mê tín của Phật giáo Trung Quốc. Các sư thầy Phật giáo Trung Quốc dạy làm sao thì các sư thầy Phật giáo Việt Nam cũng làm vậy, không có cái gì sai khác, chỉ có cái tên là Phật giáo Việt Nam.
Ngay cả Thiền Tông cũng rập khuôn của Trung Quốc rôi đặt cho cái tên rất kêu "Thiền Trúc Lâm Yên Tử", nhưng Thiền Trúc Lâm Yên Tử không có pháp môn thiền nào của Việt Nam cả. Xin quý vị nghiên cứu lại xem.
Phật giáo Trung Quốc không phải là của Phật giáo chánh tông bắt đầu từ Đức Phật Thích Ca Mâu Ni.
Nếu chúng ta không lầm thì Phật giáo Trung Quốc mang hai dòng tư tưởng:
1-   Phật giáo Tịnh Độ Tông mang tư tưởng của Khổng giáo mê tín, thờ cúng, bái lạy tứ phương, trời đất, quỷ thần, ma quái v.v...
2-   Phật giáo Thiền Tông mang tư tưởng Lão giáo, lấy vô vi làm sự sông nên diệt trừ ý thức.
Phật giáo Việt Nam và Thiền Tông Việt Nam không có pháp môn nào là của Việt Nam cả, chỉ có mang cái tên nghe rất Việt Nam, nhưng giáo pháp và tư tưởng hoàn toàn của người Trung Quôc. Một bằng chứng cụ thể, hiển nhiên, không thể choi cãi. Khi có người chết làm ma chay thì Phật giáo Việt Nam và Thiền Tông Việt Nam chỉ biết tụng kinh, niệm Phật, cầu siêu, cầu an, làm tuần, làm tự theo nghi thức kinh sách Đại thừa và rập khuôn theo Phật giáo Trung Quôc không sai một chữ, nhưng quý sư thầy Việt Nam không biết đó là một việc làm mù quáng, mê tín, lạc hậu tự bao đời của người Trung Quôc đã truyền sang qua Việt Nam.
Người Trung Quôc đã khôn khéo truyền sang qua Việt Nam và hướng dẫn dân tộc Viêt Nam thành ra một tệ nạn mê tín làm hao tài tôn của của dân tộc Việt Nam rất nhiều. Đó là Trung Quôc dùng tư tưởng mê tín, lạc hậu để đánh đổ tư tưởng tự lực, tự cường của dân tộc Việt Nam.
Kẻ ngoại bang xâm lược nào cũng rất sợ những tư tưởng tự lực, tự cường của dân tộc Việt Nam nên khi chúng xâm chiếm nước ta và đặt nền thông trị đều khuyến khích dạy dân tộc ta những điều mê tín, lạc hậu khiến cho dân tộc ta ngu si, nhờ ngu si nên chúng dễ bề cai trị lâu dài.
Những tư tưởng văn hóa mê tín, lạc hậu làm hao tôn tiền bạc của dân tộc ta một cách nhảm nhí chẳng ích lợi thiết thực gì cho người đã chết cũng như người còn sông.
Bởi vậy người Trung Quôc rất khôn ngoan, chúng suy nghĩ đặt nền cai trị do vua quan nắm quyền hành thì không bằng cai trị tư tưởng văn hóa. Dù chúng bị dân tộc ta đuổi ra khỏi bờ cõi, nhưng tư tưởng văn hóa của chúng vẫn cai trị tư tưởng văn hóa dân tộc Việt Nam mãi mãi. Điều này có lẽ ai cũng thấy.
Đây là đem tư tưởng văn hóa mê tín cai trị dân tộc ta với ý đô duy trì chính sách cai trị ngu dân lâu dài làm cho dân tộc ta nghèo đói vì phung phí tiền bạc một cách vô ích.
Phật giáo Việt Nam và Thiền Tông Việt Nam không biết sáng tạo một đường lôi tu tập riêng của người Việt Nam chỉ nhai lại cặn bã của Phật giáo Trung Quôc nhưng lại tự vỗ ngực xưng tên Thiền Trúc Lâm Yên Tử của Việt Nam.
Chỗ nầy chúng tôi xin nhắc lại quý vị rõ. Trong đời có những điều làm tôt thì phải được ca ngợi khen tặng, nhưng có những điều làm không tôt thì phải nói thẳng để sửa lại cho tôt, dù là một nhà vua như vua Trần Nhân Tôn. Một nhà vua trị nước rất anh minh, nhưng về tôn giáo Thiền Trúc Lâm Yên Tử thì không có gì mới mẻ của Việt Nam, chỉ là chấp vá của hai dòng tư tưởng của Phật giáo Trung Quôc: Tịnh Độ Tông và ThiềnTông. Phật giáo Việt Nam đang bị nô lệ tư tưởng của Phật giáo Trung Quôc mà không biết, thật là đau lòng.
Cho nên dòng Thiền Trúc Lâm Yên Tử chẳng có gì của người Việt Nam cả.
Một ông vua đánh dẹp giặc Trung Quốc rất giỏi, nhưng về mặt tư tưởng Phật giáo lại rất dở, bị ảnh hưởng tư tưởng Phật giáo của người Trung Quốc mà không biết lại còn cho đó là của Việt Nam, thật là đau lòng. Phải không quý vị?
Ở đây chúng tôi muốn nói ở Việt Nam có một dòng thiền nổi tiếng nhất mà lại đi theo lối mòn của Phật giáo Trung Quốc mê tín, lạc lậu, cúng bái, lạy sám hối v.v... Vậy cúng bái, lạy sám hối có tiêu tội không?
Vậy cướp của giết người rôi cúng bái và lạy sám hối là không ở tù à!
Pháp luật Nhà nước được đặt ra là để bảo vệ sinh mạng và tài sản của mọi công dân nên kẻ nào vi phạm vào pháp luật của Nhà nước đều phải ngôi tù.
Cho nên sự cúng bái và sám hối cho tiêu tội là mù quáng, mê tín, là lừa đảo người, nhất là kinh sách phát triền xây dựng một thế giới siêu hình có đầy đủ linh hôn của người chết, dù cả trăm năm hay cả ngàn năm vẫn còn ngôi trên bàn thờ trong các chùa.
Tin có linh hôn mà không giải thích được, đó là mù quáng, mê tín, ngu ngốc, lạc hậu v.v...
Chúng ta không trách những người bình dân ít học, vì họ không đủ kiến thức khoa học hiểu biết nên những việc làm của họ còn mê tín, lạc hậu là chỉ theo sự truyền thừa của người xưa, truyền thừa sao họ làm vậy, vì thế họ tin có linh hôn là chịu ảnh hưởng của người xưa.
Điều đáng trách ở đây là trách những người có học thức mà lại tin có linh hôn. Khi tin có linh hôn sao quý vị không chứng minh linh hôn một cách cụ thể. Nếu chưa chứng minh được thì đừng vội tin.
Tình cảm con người thật là sâu sắc, nếu linh hôn có thật thì người sống và người chết sẽ được gắn liền với nhau bởi tình cảm yêu thương. Còn ngược lại linh hôn không có mà người sống cứ gắn liền với người chết thì đó là sống trong ảo tưởng. Những người sống trong ảo tưởng là những người không có trí tuệ sáng suốt, họ giống như một cái máy biết làm với sự điều khiển của người khác. Bởi vậy, giặc thường cai trị một đất nước nào chúng đều đem chánh sách ngu dân dạy cho dân nước đó tức là dạy những điều mê tín. Cho nên tin có linh hôn là do bị đường lối chánh sách ngu dân của Phật giáo Trung Quốc.
Bởi vậy, chúng ta chưa nhận định được linh hôn có hay không thì đừng vội đặt lòng yêu thương, vì đặt lòng yêu thương như vậy không đúng chỗ. Đặt lòng yêu thương không đúng chỗ thường tự làm khổ mình, tự làm hao tốn công sức và tiền của bằng mô hôi nước mắt của mình. Bởi thế gian này người ta tiêu phí về sự cúng kiếng cho những linh hôn người chết một cách nhảm nhí chẳng ích lợi thiết thực cho người đã chết.
Hiện giờ chúng ta thấy mọi người từ những người bình dân đến những người có trình độ học thức đều bị ảnh hưởng mê tín của người Trung Quấc, vì cả ngàn năm cai trị Đất nước chúng ta, nên ít có người nào không chịu ảnh hưởng.
Vì thế việc cầu siêu, cầu an, đôt tiền vàng mã ở khắp nơi trong nước, không có nơi đâu là không có,
Những đám làm tuần lớn thì quần áo, xe cộ, nhà cửa làm toàn bằng giấy đem đôt một cách phí tiền vô ích quá lớn. Tính ra với sô' tiền hao tôn tới hằng tỷ bạc mỗi năm.
Cho nên, ở ngay thủ đô Hà Nội có phô Hàng Mã, nơi bày bán những mặt hàng mê tín, thật là đau lòng. Hà Nội một nơi tượng trưng cho nền văn hóa đạo đức của dân tộc Việt Nam, thế mà làm ngược lại có một dãy phô Hàng Mã thì làm sao chúng ta không đau lòng. Phải không thưa quý vị?
Sự mê tín, mù quáng, lạc hậu là chánh sách đường lôi ngu dân sẽ đánh mất giá trị văn hóa đạo đức văn minh tiến bộ của một dân tộc. Khi một đám tang đi ngang qua là giấy tiền vàng mã ném đầy đường, làm mất vệ sinh môi trường sông. Làm mất vệ sinh môi trường sông như vậy thì làm sao gọi là một Đất nước có văn hóa, văn minh tiến bộ được.
Thật là một phong tục tập quán, mê tín, lạc hậu ngu dân không thể chấp nhận được. Vậy mà mọi người vẫn thản nhiên chấp nhận xem đó là một việc mà trong nhà ai có người chết cũng phải làm như vậy. Làm sai như vậy mà còn cho đó là đúng, và còn lý luận: nếu không rải giấy tiền vàng mã thì những linh hôn người chết khác sẽ đeo trên quan tài thì những người khiêng quan tài sẽ khiêng không nôi. Xưa người ta khiêng quan tài, còn bây giờ xe hơi khiêng quan tài mà bảo rằng khiêng không nôi, luận điệu của người xưa đã lỗi thời.
Bởi vậy cả một thế giới loài người đang chờ câu trả lời này của các nhà khoa học, nhưng đến nay chưa có nhà khoa học nào dám khẳng định "có linh hôn" hay là "không có linh hôn".
Nếu linh hôn thật sự không có thì từ xưa đến nay người ta đã sông trong mù quáng, tin vào một trạng thái hiện tượng không lý giải mà vẫn cứ phải tin, lòng tin từ những người bình dân ít học đến những người đã được trang bị kiến thức trên đại học, kiến thức khoa học hiện đại, có đầy đủ những cấp bằng tiến sĩ, thạc sĩ v.v... Khi đứng trước những trạng thái hiện tượng siêu hình thì các ngài cũng đành im lặng, chứ không dám phủ nhận. Thật là kiến thức con người còn quá kém hiểu biết nên làm sao dám nói thẳng.
Bởi vì những hiện tượng siêu hình đang xảy ra hằng ngày mà họ là những người đã trực tiếp chứng kiến trên thực tế khi tiếp xúc với các nhà ngoại cảm v.v.Do đó họ chẳng có ý kiến gì, vì khả năng hiểu biết của họ còn quá kém chưa xác định linh hôn là cái gì?
Trong sách chúng tôi thường hay nhắc đến những tên người có những trạng thái tâm linh như cháu Bích Hằng, anh Nhã, anh Liên ..để làm bằng chứng khi chúng tôi giải trình những tâm linh ấy khiến cho mọi người dễ hiểu biết hơn, chớ không phải chúng tôi nêu tên những người ấy là có ý bài bác chông trái, chê họ, trong khi họ làm lợi ích cho xã hội thì chúng tôi phải biết ơn họ rất nhiều.
Theo truyền thông lâu đời từ khi có con người xuất hiện trên hành tinh này thì thuyết về linh hôn đã có mặt, mặc dù chưa có người nào đã xác định linh hôn như thế nào một cách thực tế và cụ thể.
Đến ngày nay kiến thức về khoa học đã được trang bị cho mọi người khắp nơi, thế mà mọi người không khám phá ra được nên họ vẫn còn tin có linh hôn. Theo truyền thuyết họ không những tin mỗi người có một linh hôn mà còn tin là có ba hôn chín vía hay ba hôn bảy vía. Ba hôn chín vía hay bảy vía đó là một truyền thuyết của ông bà chúng ta từ xa xưa truyền thừa lại cho con cháu đến ngày hôm nay.
Sau khi tu hành xong, nhập các tầng thiền định của Phật giáo để đi tìm thế giới siêu hình nhưng không thấy, vì thế cuôi cùng chúng tôi dùng tuệ Tam Minh quan sát khắp nơi trong vũ trụ nhưng lại cũng không tìm thấy linh hôn người chết mà chỉ thấy toàn là những từ trường từ những hành động, hình ảnh và âm thanh của người chết còn lưu lại trong không gian mà thôi.
Do sự quan sát này chúng tôi quả quyết và xác định thế giới siêu hình không có tức là không có sự sông sau khi chết và như vậy linh hôn cũng không có như mọi người từ xưa đến nay đã nghĩ tưởng.
Khi Đức Phật tu hành chứng đạo xong, Ngài đã tuyên bô: "Ba mươi ba cõi Trời là tưởng tri chớ không phải liễu tri."
Lời dạy này rất trùng hợp với sự quan sát của chúng tôi nên chúng tôi dám khẳng định: "Linh hôn không có" để giúp cho mọi người thoát ra mọi sự hiểu biết mơ hô, trừu tượng, mù quáng, mê tín, lạc hậu. Tuy xác định linh hôn không có, nhưng quý vị tin hay không tin là quyền của quý vị, chớ chúng tôi không có quyền bắt buộc ai tin cả.
Luật pháp Nhà nước đã quy định rất rõ quyền tự do tín ngưỡng của mỗi công dân. Nhưng chúng tôi là một công dân trong nước đều có quyền phát biểu những ý kiến của mình để góp sức cùng mọi người xây dựng một nền văn hóa đạo đức văn minh tiến bộ của nước nhà, khiến cho nền văn hóa văn minh của dân tộc Việt Nam không chịu ảnh văn hóa, mê tín, lạc hậu của ngước ngoài.
Khi nhận được tài liệu "Tìm Hài Côt Liệt Sĩ, Một Hành Trình Đầy Bí Ẩn." Chúng tôi mượn bài này và chỉ thẳng cho mọi người biết những hiện tượng xảy ra mà mọi người cho là linh hôn nhập vào thân xác con người, đó chẳng qua chỉ là tưởng thức của con người tạo dựng lên, xin mời quý vị hãy đọc "Linh Hôn Không Có" thì sẽ rõ.
Kính ghi Trưởng Lão Thích Thông Lạc



Một vầng trăng, một cành tre đâu phải là thế giới của những linh hồn người chết, mà là một đêm trăng mát mẻ cho những ai biết sống trong tâm hồn: "bất động, thanh thản, an lạc và vô sự."
THE GIỠI SIEU HINH KHÔNG CÓ
Vào ngày 17 tháng 6 năm 2000 chúng tôi nhân được một tài liệu nói về thế giới siêu hình. Sau khi đọc xong, chúng tôi thấy: nếu tài liệu này được phổ biến rộng ra thì sự mê tín của mọi người sẽ tăng lên gấp bội, vì họ tin chắc rằng linh hồn con người hoàn toàn có thât và thế giới siêu hình không phải còn là thế giới ảo tưởng nữa. Nếu con người tin tưởng như vây thì thế gian này sẽ không bao giờ xây dựng nền đạo đức nhân bản - nhân quả được. Nền đạo đức nhân bản - nhân quả nếu không xây dựng được thì con người sẽ tự làm khổ mình, khổ người và thế gian này sẽ không bao giờ chấm dứt sự xung đột và chiến tranh.
Vì am tường Chánh Phât Pháp nên chúng tôi muốn làm sáng tỏ vấn đề này để mọi người nhân ra người chết không có linh hồn tồn tại, vì thế không có thế giới siêu hình để mọi người cầu cúng, bái lạy. Muốn cho thế giới siêu hình không còn ngự trị trong lòng mọi người thì chỉ còn cách làm cho mọi người hiểu linh hồn không có.
Và mọi người có hiểu biết như vây thì mới mong đâp vỡ thế giới siêu hình, còn nếu mọi người không cần hiểu biết lời nói của mình thì tự họ phải gánh chịu mọi sự ngu ngốc, mù quáng, điều đó làm cho họ hao tốn công sức và tiền của.
Muốn làm lợi ích cho mọi người đâu phải việc dễ làm, nếu họ chịu nghe thì không khó, còn ngược lại muốn xóa bỏ tư tưởng tin có linh hồn đã ăn sâu vào tâm não con người thì đó là việc làm vạn lần khó, nhưng thấy khó mà bỏ cuộc là người không bền chí, không kiên cường, gan dạ, hèn nhát, yếu đuối.
Linh hồn thât sự không có, nhưng muốn làm sáng tỏ vấn đề này thì chỉ có những người tu hành chứng tâm Vô Lâu, nhâp Tứ Thánh Định và có đầy đủ trí tuệ Tam Minh thì mới đủ khả năng giải thích và khẳng định "Linh Hồn không Có."
Biết rằng chúng ta nói sự thât, nhưng chưa chắc họ đã nghe theo, vì tư tưởng của họ đã ăn sâu theo truyền thuyết siêu hình từ dòng họ tổ tiên bao đời. Cho nên, khi chối bỏ thế giới siêu hình thì coi chừng không thuyết phục được mọi người mà còn bị mọi người phản bác, chống lại.
Hầu hết từ xưa đến nay mọi người ai cũng tin rằng: con người tuy chết mất nhưng linh hồn vẫn còn tồn tại mãi mãi. Sự hiểu biết này được truyền thừa từ khi có loài người cho đến ngày nay. Vì thế thuyết linh hồn rất khó bỏ, mặc dù hiện giờ mọi người được trang bị kiến thức khoa học nên họ cũng biết mình hiểu về linh hồn không đúng, nhưng bỏ thì chưa bỏ được.
Muốn xác định linh hồn không có thì điều quan trọng là chúng ta phải xác định về tôn giáo từ đâu có?
Tôn giáo có là do con người tạo ra chớ tôn giáo đâu có sẵn trước khi có con người?
Làm sao xác định các tôn giáo có trước con người hay có sau con người. Đó là một vấn đề rất quan trọng.
Về vấn đề này chúng ta khẳng định tôn giáo có là do từ con người dựng lên. Cho nên con người sinh ra các tôn giáo, chớ không phải tôn giáo sinh ra con người, vì thế các tôn giáo ra đời cũng dựa vào thuyết linh hồn của con người mà xây dựng thế giới siêu hình, nên mới có Ngọc Hoàng, Thượng Đế, Chúa Trời, Phật, Thánh, Tiên, Thần hoàng, Thổ địa, quỷ, ma v.v... Tất cả những đấng này đều do con người tưởng tượng đặt ra. Đặt ra các đấng này để làm gì?
Đứng trước vũ trụ rừng núi, sông hồ, biển cả hùng vĩ, bao la, còn con người chỉ là những con vật nhỏ bé tí ti, cho nên con người luôn luôn khiếp đảm, run sợ trước sự tàn phá hoạt động của vũ trụ.
Do sự khiếp đảm, run sợ mà con người mới dựng lên các đấng vĩ đại này để dựa lưng vào đó an ủi tinh thần, khi mưa to, gió bão, khi sấm sét chớp văng hoặc khi hữu sự gặp tai nạn này hay bệnh tật kia thì chỉ còn biết đãnh lê, cúng bái, cầu khẩn các đấng gia hộ cho tai qua nạn khỏi, bệnh tật tiêu trừ.
Cũng như khi có những người thân mất thì tình thương ấy họ đặt vào chỗ cầu siêu cho những linh hồn được siêu thoát về cõi Trời, cõi Phật. Đó là những ước mong để thực hiện lòng thương yêu của mình với những người thân đã mất. Từ lòng yêu thương đó đã biến họ sống trong ảo tưởng có linh hồn. Vì sống trong ảo tưởng có linh hồn mà họ đã trở thành những người sống mù quáng, mê tín, lạc hậu.
Có một số người khôn ngoan lợi dụng lòng mê tín mù quáng này dựng lên các tôn giáo và các giáo phái rồi viết ra những kinh sách, dạy về pháp tu, phần nhiều các pháp môn này tu tập ức chế ý thức đi ngược lại giáo lý của Phật giáo. Bởi giáo lý của Phật giáo dạy con người làm chủ sự sống chết bằng ý thức: "Ý làm chủ, ý tạo tác, ý dẫn đâu các pháp" tức là dùng ý thức để ly dục ly ác pháp khiến cho tâm bất động, thanh thản, an lạc và vô sự.
Còn ngược lại những kinh sách này dạy cầu tha lực nên thường tụng niệm cầu Phật, cầu Thánh, cầu Thần, cầu siêu, cầu an, cầu hồn v.v... Khi truyền bá những kinh sách này khắp mọi nơi, hướng dẫn mọi người sống trong ảo tưởng, vì thế khi tất cả mọi người đã tin vào kinh sách này thì họ đã trở thành những tín đồ ngoan đạo thường sống trong ảo tưởng siêu hình.
Từ khi có những kinh sách này thì con người được hướng dẫn tụng niệm, cúng tế, cầu siêu, cầu an, đốt tiền vàng mã. Nhưng những kinh sách này đã biến con người vốn mê tín lại càng mê tín hơn, vốn tin có linh hồn lại càng tin có linh hồn nhiều hơn.
Do sự việc này chúng tôi thẳn thắng xác định các tôn giáo là do con người sinh ra, nên nó bị ảnh hưởng truyền thuyết của con người về linh hồn. Ảnh hưởng truyền thuyết của con người về linh hồn nên tôn giáo mới tạo dựng cảnh giới ảo tưởng thiên đàng, địa ngục, nơi mà linh hồn thường trú ngụ. Tạo dựng ra tôn giáo là mục đích làm chỗ dựa để cho lòng tin về linh hồn vững chắc hơn.
Trong thời Đức Phật có lục sư ngoại đạo đã xây dựng thành ba mươi ba cõi Trời mà mọi người cứ theo truyền thuyết ấy mà tin tưởng cho là có thật nên việc mê tín càng ngày càng phát triển. Mãi cho đến khi Đức Phật ra đời, Ngài tự tu, thực chứng nên không bị ảnh hưởng giáo pháp của ngoại đạo. Vì thế sau khi tu chứng xong, Ngài dùng trí tuệ tam minh quan sát vũ trụ không thấy có một thế giới siêu hình nào cả, nên Ngài tuyên bố: "Ba mươi ba cõi Trời là cõi tưởng tri chớ không phải liễu tri." Lời tuyên bố của Ngài làm chấn động các tôn giáo cả thế giới, vì các tôn giáo không có một tôn giáo nào mà không có dựng cõi siêu hình.
Hiện giờ tuy rằng mọi người vẫn tin có linh hồn nhưng không ai dám phủ nhân lời Đức Phật dạy là sai. Lời dạy của Đức Phật tuy nhẹ nhàng nhưng đã làm đảo lộn sự hiểu biết của loài người.
Dưới đây là một bài viết ghi lại sự tìm kiếm hài cốt của một nữ du kích trong thời kỳ chống giặc Pháp. Bài viết tìm hài cốt liệt sĩ là nói lên những điều mắt thấy, tai nghe mà chính những nhà khoa học đã chứng kiến trên bước đường tìm hài cốt của những liệt sĩ nhưng không sao giải thích được, qua những việc làm của các nhà ngoại cảm.
Khi chúng ta chưa xác định được có linh hồn hay không, thì chúng ta cần phải nêu lên câu hỏi: "Phải chăng con người có sự sống sau khi chết?"
Một câu hỏi được đặt ra, nếu ai hiểu như thế nào thì xin trả lời cho chúng tôi biết để chúng ta cùng nhau xây dựng một nền văn hóa đạo đức Việt Nam tốt đẹp hơn mà không còn bị ảnh hưởng của nền văn hóa mê tín, lạc hậu của Trung Quốc từ xưa đã truyền vào đất nước chúng ta.
Nếu có sự sống sau khi chết thì thế giới siêu hình là có thật. Nhưng có thật thì phải chứng minh cụ thể rõ ràng chớ không phải hiểu theo kiểu ông bà chúng ta ngày xưa. Ai nói sao là tin như vậy, thời đại chúng ta không cho phép chúng ta tin càng tin bừa, tin không cần biết có hay không.
Nếu vội vàng xác định cho những điều ngoại cảm của các nhà ngoại cảm là có linh hồn người chết thật, thì không đủ tính cách khoa học minh chứng cụ thể rõ ràng để thuyết phục lòng tin của mọi người.
Cho nên hiện giờ mọi người dù tin có linh hồn nhưng vẫn chưa tin hẳn, sự hiểu biết của họ còn bán tin bán nghi với câu hỏi: "Linh hồn có hay không?"
Hiện tượng của những nhà ngoại cảm hiện giờ có rất nhiều. Vậy cái gì hoạt động trong người của họ đã biến họ trở thành những nhà ngoại cảm. Chúng ta cũng như họ tại sao chúng ta không ngoại cảm như họ được?
Hay phải chờ một tai nạn nào xảy ra như: Chó dại cắn, xe đụng, bệnh tật thập tử nhất sinh hay bị điện giật. Nhờ đó những tai nãn này làm cho cơ thể có phần thay đổi không còn ở trạng thái bình thường nữa. Do cơ thể có sự thay đổi nên mới trở thành nhà ngoại cảm.
Gần đây một số người đã trở thành những nhà ngoại cảm rất đông, chúng ta hãy đọc những câu chuyện Thế Giới Tâm Linh của Trần Nguyễn Lân sưu tầm và biên soạn thì quý vị biết rõ ngoại cảm.
Những hiện tượng ngoại cảm phải chứng minh cho được rõ ràng, chớ không thể tin linh hồn người chết nhập vào thân xác người khác một cách bừa bãi, nếu chứng minh không được mà vội cho rằng có linh hồn nhâp xác người sống thì đó cũng là sự mê tín, mù quáng mà từ xưa đến nay ai cũng hiểu như vây.
Trong thời đại văn minh khoa học không cho phép chúng ta tin một cách bừa bãi thiếu chính xác, không cụ thể, rõ ràng. Nếu chúng ta vội tin như vây chứng tỏ chúng ta chưa trang bị kiến thức khoa học đầy đủ nên còn giẫm theo lối mòn của ông bà chúng ta ngày xưa.
Muốn chứng minh làm rõ điều này, vây chúng ta hãy cùng nhau đọc bài tóm lược: "Tìm Hài Cốt Liệt Sĩ, Một Hành Trình Đầy Bí Ẩn."
Bài này nói về những hiện tượng siêu hình xảy ra chung quanh các nhà ngoại cảm đang thực hiện tìm hài cốt liệt sĩ, và chính vì vây mà Nhà nước ta cũng đã chấp nhân cho phép thành lâp một cơ quan nghiên cứu Tiềm Năng về con người.
Chúng tôi biết chắc Linh Hồn Không Có, nhưng vì có những hiện tượng như Linh Hồn xuất hiện, nên giải thích như thế nào họ cũng không chịu nghe.
Họ đâu biết rằng trong thân con người còn có một Tưởng Thức thường hoạt động khi Ý Thức dừng nghỉ không làm việc. Cho nên những hiện tượng Linh Hồn xuất hiện tức là Tưởng Thức xuất hiện, Những hiện tượng này xảy ra mà từ xưa đến nay không ai lý giải được. Do lý giải không được nên cho đó là Linh Hồn.
Khi lý trí không lý giải được thì lý trí không đứng vững. Không đứng vững thì tâm sinh lý sẽ hướng về thế giới siêu hình. Tâm sinh lý hướng về thế giới siêu hình tức là tâm hướng về tưởng thức. Các nhà ngoại cảm là những người lý trí không còn đứng vững trên tâm lý nên tưởng thức của họ hoạt động, từ đó họ không còn làm chủ thân tâm mình khi tưởng thức hoạt động.
Vì thế họ không còn là con người bình thường. Họ vừa nói chuyện với chúng ta rất tự nhiên, bình thường nhưng chỉ cần rung tay chân hoặc thân giao động thì ngay đó là tưởng thức của họ hoạt động liền hoặc khi chủ nhà muốn cầu hồn người chết thì miệng họ chỉ cần lâm râm khấn vái tên tuổi người chết là ngay đó tưởng thức của họ cũng hoạt động liền. Lúc bấy giờ họ nói hay làm đều theo tưởng thức của họ mà mọi người bên ngoài không biết nên gọi là Linh Hồn người chết nhâp. Những hiện tượng tưởng thức giao cảm các từ trường hình ảnh và âm thanh của người chết còn lưu lại trong không gian, mà mọi người không hiểu sự việc này, nên đã hiểu lầm tin là có thế giới siêu hình thât.
Tưởng thức hoạt động dưới nhiều dạng:
1-  Ngủ chiêm bao
2-  Mí mắt giựt
3-  Tim hồi hộp
4-  Lên đồng
5-  Nhâp xác
6-  Sắc tưởng
7-  Thinh tưởng
8-  Hương tưởng
9-    Vị tưởng
10-Giao cảm tưởng
Tưởng của những nhà ngoại cảm hoạt động dưới hai dạng nhập xác và giao cảm. Nhưng những người không biết cho đó là Tâm Linh, cho đó là Linh Hồn người chết nhập.
Tóm lại câu chuyện "Tìm Hài Cốt Liệt Sĩ, Một Hành Trình Đầy Bí Ẩn" đã khiến cho mọi người đang phân vân giữa khoa học và tâm linh, vì khoa học không xác định được linh hồn có hay không.
Hiện giờ câu chuyện các nhà ngoại cảm tìm hài sốt liệt sĩ đã làm cho mọi người cũng như một số các nhà khoa học tuy không chấp nhận nhưng cũng không dám phủ nhận linh hồn không có.
Tại sao người ta không sáng suốt dùng lý trí của mình để xác minh những điều còn nghi vấn mà cứ vội nghe đâu là tin đó, tin một cách mù quáng, không chịu tư duy suy nghĩ trong thân con người có bao nhiêu thức?
Mỗi thức làm một phận sự gì?
Những người có trình độ kiến thức học vấn cao mà không hiểu trong thân con người có bao nhiêu thức đang hoạt động.
Sao các ông không tự đặt ra câu hỏi.    Tại sao con người ngủ  lại chiêm     bao?
Chiêm bao là cái thức gì trong thân      con người mà    khi ngủ mới    có chiêm
bao? Còn cái thức nào không chiêm bao?
Hằng ngày chúng ta sống với ý thức. Vậy ý thức có chiêm bao được không?.
Tại sao có khi ngủ lại bị chiêm bao?
Tại sao có khi ngủ lại không bị chiêm    bao?
Vậy cái thức nào hoạt động trong giấc chiêm bao và cái thức nào hoạt động không chiêm bao?
Ban ngày con người hoạt động làm việc này, việc khác vì cuộc sống, nhưng ban đêm đi ngủ lại bị chiêm bao. Vậy chiêm bao có phải là linh hồn của chúng ta xuất ra hoạt động không?
Khi đặt ra câu hỏi như vậy thì chúng ta thấy rất rõ trong thân chúng ta có nhiều cái thức, chớ không phải chỉ có một cái thức. Phần đông chúng ta lầm tưởng chiêm bao là do khi chúng ta ngủ nên linh hồn xuất ra đi gặp các linh hồn của những người khác.
Nhưng trong chiêm bao gặp những linh hồn của những người khác thì lúc bấy giờ những người khác cũng đang ngủ chiêm bao như chúng ta và linh hồn của họ cũng xuất ra gặp linh hồn chúng ta. Và khi tỉnh giấc chiêm bao chúng ta đến gặp họ và hỏi ra thì họ ngủ không có chiêm bao và cũng không gặp linh hồn chúng ta. Như vậy trong giấc ngủ có chiêm bao không phải là những linh hồn người khác gặp chúng ta mà do tưởng thức của chúng ta tạo ra hình ảnh của họ.
Do sự suy tư này chúng ta xác định con người không có linh hồn. Linh hồn là một sự tưởng tượng của người xưa đặt ra và truyền lại, chớ thật sự đạo Phật đã xác định con người không có linh hồn. Bởi vậy trong con người có nhiều cái thức:
I- Cái biết thứ nhất: Hằng ngày chúng ta đang chung đụng và giao tiếp với mọi người bằng sáu cái thức:
1-  Cái thức của mắt.
2-  Cái thức của tai.
3-  Cái thức của mũi.
4-  Cái thức của miệng.
5-  Cái thức của thân.
6-  Cái thức của ý.
Sáu cái thức này thường làm việc trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta nên nó tạo ra biết bao nhiêu điều thiện và cũng biết bao nhiêu điều ác. Do từ hành động thân, miệng, ý của chúng ta tạo ra những điều thiện và cũng tạo ra những điều ác, nên hằng ngày chúng ta thường thọ chịu quả khổ vui từ đời này sang đời khác và mãi mãi muôn đời, muôn kiếp.
II-  Cái biết thứ hai: là cái biết làm việc trong giấc ngủ khi ngủ chiêm bao, cái biết ấy là tưởng thức nên khi giựt mình thức dậy thì chỉ còn là những hình bóng ảo tưởng mà thôi.
Qua sự tư duy suy xét này chúng ta tự đặt câu hỏi: Có phải chăng linh hồn hoạt động trong giấc chiêm bao?
Không đâu quý vị ạ! Quý vị đã lầm, trong thân chúng ta gồm có ba cái
biết:
Minh.
Ba cái biết này đang xử dụng các cảm thọ và các hành động trong thân tâm của chúng ta. Như vậy trong thân chúng ta có năm phần hợp chung nhau để làm việc mà mọi người gọi là Cơ thể con người.
Cho nên Cơ Thể con người gồm có năm phần:
1.   Sắc uẩn.
2.   Thọ uẩn.
3.   Tưởng uẩn.
4.   Hành uẩn.
5.   Thức uẩn.
Trong thân này có năm uẩn chỉ cần dừng một uẩn không làm việc thì Cơ Thể bất động. Bởi Cơ Thể con người như một bộ máy có năm bánh xe đang hoạt động, nếu có một bánh xe nào ngưng thì toàn bộ các bánh xe khác đều bị ngưng.
Tuy nhiên chúng ta đang ngủ không phải cơ thể chúng ta ngưng hoạt động mà nó đang hoạt động trong sự im lặng bất động nghỉ ngơi của nó.
Chúng tôi xin nhắc lại năm bộ phân trên thân gồm có:
1.  Sắc uẩn (toàn khối của thân).
2.  Thọ uẩn (những cảm thọ của sáu căn (thân) và tưởng).
3.  Tưởng uẩn (cái thức trong giấc chiêm bao, cái biết của các nhà ngoại
cảm mà người đời không biết gọi là linh hồn hay còn gọi là tâm linh).
4.  Hành uẩn (những sự hoạt động của sáu căn và tưởng   thức).
5.  Thức uẩn là cái biết của người tu chứng đạo.
Trong thân của một người thì có đủ năm uẩn này. Nhưng theo Phât giáo một người chết thì năm uẩn này không còn một uẩn nào cả, vì thế từ xưa đến nay người ta cứ lầm tưởng người chết còn có linh hồn sống mãi. Vây linh hồn ở chất liệu nào đây? Câu hỏi này khó có ai trả lời được, mà đã                                                            không trả lời               được
thì đừng có tin linh hồn có thât mà hãy       tin theo lời Phât dạy:         "Con Người         Không
Có Linh Hồn, Khi Chết Thì Tứ Đại Trả Về Cho Tứ Đại."
Sau khi đọc bài viết "Tìm Hài Cốt Liệt Sĩ, Một Hành Trình Đầy Bí Ẩn", trong bài viết này đoạn cuối chúng tôi thấy có đưa ra nhiều câu hỏi để gợi ý giúp cho Trung Tâm Nghiên Cứu Tiềm Năng Của Con Người qua tựa đề "Khám Phá Sự Bí Ẩn."
Theo nhân xét của chúng tôi, những hiện tượng đã xảy ra trong các chuyến đi tìm hài cốt của các nhà ngoại cảm thì Trung Tâm Nghiên Cứu Tìm Năng và tâp trung tất cả các nhà khoa học trên thế giới cũng không giải thích được, trừ ra sự tiến bộ của khoa học đã tạo ra được một bộ óc điện tử như bộ óc của con người thì mới xác định được thế giới siêu hình có hay không. Và những hiện tượng con người có khả năng thấy và nói chuyện với ma cũng như làm thông dịch lại cho chúng ta biết.
Đọc qua những câu hỏi trong bài này chúng tôi thấy đây là những câu hỏi của mọi người, chứ không riêng gì của ai cả. Những câu hỏi này chỉ là đại diện cho giới trí thức đang bị những hiện tượng kỳ lạ dày vò tâm tư mà không thể giải đáp được.
Với một số ngôn ngữ hiện có, khó mà giải thích cho quý vị hiểu biết một cách rành rẽ về những hiện tượng này, nhưng chúng tôi sẽ cố gắng. Tin hay không tin đó là quyền của quý vị. Chúng tôi ước rằng phải chi có được nhiều người cùng hiểu biết như chúng tôi, thì chắc chắn quý vị sẽ dễ dàng tin hơn, vì ở đời người ta sống theo xu hướng đông người chớ ít ai chịu khó moi lý trí hiểu biết tường tận rồi mới tin.
Trước khi nghe chúng tôi trình bày những hiện tượng này, chúng tôi xin có những lời khuyên quý bạn: "Trong cuộc sống của con người điều quan trọng và cần nhất là đạo đức, nếu con người sống không đạo đức thì thế gian này tràn đầy những đau khổ. Cho nên cái gì phi đạo đức là chúng ta không chấp nhận."
Chúng ta ai cũng biết nếu thế giới siêu hình có thật thì nó tác động vào cuộc sống của loài người hoàn toàn không còn đạo đức.
Quý vị cứ suy ngẫm: khi con cái giết người, cướp của người khác bị công an bắt tù tội. Nếu linh hồn cha mẹ còn tồn tại có thật như mọi người đã nghĩ thì lòng yêu thương con cái của cha mẹ có thể làm ngơ được không?
Nếu thương con cái thì phải gia hộ cho nó thoát khỏi vòng tù tội, lao lý. Và việc làm như vậy có phải phi đạo đức không?
Cho nên, nếu linh hồn có thật thì đó là một tai họa rất lớn cho loài người, trong thế gian này pháp luật của Nhà nước đặt ra còn có ý nghĩa gì. Phải không thưa quý vị?
Ví như con cháu của chúng ta làm những điều tội lỗi, phạm pháp luật, bị tù tội về tội trộm cắp, cướp của, giết người thì linh hồn ông bà cha mẹ nghĩ sao? Có giúp cho con cái của mình thoát khỏi cảnh tù tội hay không? Hay để cho nó ở tù?
Hoặc khi con cái gặp tai nạn, bệnh tật v.v... Lúc bấy giờ linh hồn ông bà cha mẹ thấy con cháu của mình như vậy, vì thương con cháu nên phải gia hộ cho chúng thoát khỏi những tai nạn, tai ương, họa khổ v.v... Những hành động giúp đỡ con cái của mình như vậy thì đó là một việc làm phi đạo đức nhân bản - nhân quả. Có đúng như vậy không thưa quý vị?
Nếu những linh hồn này có thù oán với ai thì khiến cho những người thù oán với mình bị bệnh đau, hoặc gặp tai nạn này, tai nạn khác. Và việc làm như vậy đó là một việc làm phi đạo đức. Có đúng không quý vị?
Còn nếu thế giới linh hồn người chết mà không tác dụng lợi ích cho cuộc sống của con người thì thế giới linh hồn có để làm gì? Hay để làm hao tốn tiền của của loài người còn sống, trong khi những linh hồn này không làm ra vật chất, mà đòi hỏi vật chất thế gian như câu chuyện tìm hài cốt liệt sĩ mà linh hồn đòi phải trà nước, thuốc Cáp Tăng, giấy tiền vàng mã, quần áo, nhà cửa, kho đụn, xe cộ, ti vi, tủ lạnh v.v... mà nhà ngoại cảm thông dịch lại. Đó có phải thế giới linh hồn là một thế giới phi đạo đức không? Không làm lợi ích cho con người mà đòi hưởng thụ.
Thưa quý vị, chúng tôi đã nhờ sức Tứ Thánh Định của Phật giáo mà biết được những hiện tượng phi không gian và thời gian này xảy ra chung quanh cuộc sống của chúng ta. Bằng những năng lực nào của con người lưu xuất mà làm nên những hiện tượng kỳ lạ này?
Sau khi đọc xong bài "Tìm Hài Cốt Liệt Sĩ". Cái cảm tưởng đầu tiên của chúng tôi là xúc cảm, thương đau cho những người anh, người chị, người em trai và người em gái của chúng tôi ở khắp nơi trên đất nước Việt Nam, chiến đấu cho quê hương này, đã vì Tổ quốc chịu biết bao nhiêu cực hình, cay đắng rồi hy sinh mạng sống của mình cho dân, cho nước, cho Đảng. Để ngày nay chúng ta, những người còn sống, thọ hưởng sự độc lập, tự do, bình đẳng và hãnh diện với mọi người khắp năm châu.
Một đất nước bị nô lệ ngoại xâm thì dân nước đó phải chịu khổ biết dường nào! Vì nhân quyền không có. Nếu đứng lên chống giặc ngoại xâm thì xương máu phải tô thắm đỏ mảnh đất này.
Chúng tôi cũng có người em trai tên Lê Văn Tân đã hy sinh trong trận Đồng Khởi Tua Hai Tây Ninh, xác em tôi được chôn vùi nơi bìa rừng. Sau khi chiến tranh chấm dứt thì nơi đó đã trở thành nơi dân cư trù phú, vì thế chúng tôi không thể tìm hài cốt em tôi được bằng cách đào nhà nhân dân.
Tôi thiết nghĩ, xương thịt của em tôi dù chôn vùi bất cứ nơi đâu trên mảnh đất quê hương này, thì nó cũng xứng đáng là một công dân Việt Nam yêu nước, yêu quê hương, yêu Tổ quốc và thương yêu dân tộc của nó.
Có nhiều người đi tìm hài cốt của những người con, người anh, người chị, người em của mình. Họ thương khóc cho những người thân của mình phải chịu đựng những cực hình khổ đau nhất đời.
Trong lúc chiến tranh có những con người cùng màu da thứ tóc, cùng là dân tộc Việt Nam, nhưng khi họ làm tay sai cho giặc thì quay lại nỡ nhẫn tâm hành hạ những người yêu nước, những người vì dân vì nước. Trong khi những người này đem thân mình làm bất cứ một điều gì để đem lại nền độc lập tự do hạnh phúc cho toàn dân.
Trong số những người hung ác hơn loài ác thú này, họ không còn là bản chất con người, nên dùng mọi cực hình tra tấn người khác chết đi sống lại quằn quại trên tiếng rên la đau thương thảm thiết v.v... nhưng trong số những người đó lại có những người giúp đỡ anh em làm cách mạng tận tình như những người thân trong gia đình.
Ngồi nhớ lại những gì đã qua như một tuồng hát trên sân khấu đã làm cho chúng tôi trở thành những con người có ý chí, gan dạ, bất khuất dù đứng trước một thế lực mạnh nào của ngoại bang cũng không làm lòng chúng tôi lay chuyển.
"Đất nước Việt Nam là của người Việt Nam, hôn thiêng sông núi Việt Nam thì có, nhưng linh hôn của mỗi người dân Việt Nam thì không có."
Cho nên khi người chết thì Nghiệp đi tái sinh luân hồi, chớ không có Linh Hồn đi tái sinh. Do Nghiệp tái sinh luân hồi nên không một người nào chọn chỗ tái sinh được, vì thế mới có kẻ nghèo, người giàu; mới có kẻ tàn tật, người nguyên vẹn; mới có người thông minh kẻ ngu dốt; mới có kẻ câm ngọng, điếc mù v.v.
Nếu thât có Linh Hồn thì Linh Hồn không điên dại gì đi chọn chỗ tái sinh làm con bò, con chó, con gà,                      con ngựa, con cá, con tôm v.v...
Vì thế chúng ta biết   chắc Linh                     Hồn không có và xin mọi người từ      đây về sau
muốn tin một điều gì thì điều đó phải được xác minh cho rõ ràng, chớ không nên nghe đâu tin đó. Chúng ta không phải là những người sống trong các bộ lạc ngày xưa nữa, chúng ta là những con người thoát ra khỏi nền văn hóa văn minh bộ lạc nguyên thủy lạc hâu xưa kia.
Một con người lấy lá cây làm     một cái đuôi như con   chó, con khỉ rồi khom
xuống nhảy múa ca hát     theo tiếng                                  trống tiếng khèn của dân tộc lạc                                         hâu bộ lạc
trong rừng núi. Vây mà mọi người cho đó là văn hóa của dân tộc Việt Nam.
Dân tộc Việt Nam hôm nay sánh vai cùng các nước trên thế giới, vì thế nền văn hóa của dân tộc Việt Nam lúc nào cũng cải thiện làm cho càng ngày nó càng tốt hơn
Hôm nay mọi người đã tìm được hài cốt người thân của mình, còn riêng mẹ tôi cho đến khi chết mà chẳng biết hài cốt của em tôi đâu, nhưng dù sao Tổ quốc đã ghi công và tên họ em tôi trong đài liệt sĩ ở Tua Hai Tây Ninh.
Còn chúng tôi thì sao? Các anh, các chị và các em gái của chúng tôi đã hy sinh thân mình cho Tổ quốc, cho dân tộc, cho quê hương xứ sở này. Hôm nay có người tìm được hài cốt đem về nghĩa trang liệt sĩ, nhưng có người chưa tìm được còn nằm rải rác khắp nơi trên mảnh đất quê hương này.
Thân cát bụi trả về cho cát bụi, miễn thân xác anh chị em vùi trên mảnh đất quê hương này cũng là hãnh diện xứng đáng lời Bác Hồ dạy: "Các Vua Hùng đã có công dựng nước, Bác cháu ta phải cùng nhau giữ nước."
Còn linh hồn thì sao, có hay là không có? Chúng ta sẽ xác định ở phần sau.
Chúng tôi mượn bài "Tìm Hài Cốt Liệt Sĩ, Một Hành Trình Đầy Bí Ẩn" để phân tích trả lời về thế giới linh hồn. Vì vây chúng tôi cho in cả bài này vào tâp Đường Về Xứ Phât. Vì bài này nói lên được ý nghĩa kiên cường, bất khuất của một dân tộc Việt Nam anh hùng.
Sau khi những nhà ngoại cảm tìm hài cốt liệt sĩ đã làm sống lại cái thế giới siêu hình. Vì thế một số người không còn đứng vững trên vị trí khoa học nữa mà đã bị đảo lộn tư tưởng. Rồi đây ai cũng nghĩ: sau khi chết còn có sự sống thì tệ nạn mê tín, dị đoan lại sẽ gia tăng lên nhiều hơn nữa, do đó đạo đức lại xuống dốc.
Trong bài "Tìm Hài Cốt Liệt Sĩ, Một Hành Trình Đầy Bí Ẩn" nêu lên những câu hỏi để mong cầu những ai có thể giải đáp cho mọi người hiểu những điều mắt thấy tai nghe mà không thể giải thích được. Những câu hỏi ấy được lấy tên: "Khám Phá Sự Bí Ẩn." Có nghĩa là ai trả lời được những câu hỏi này là khám phá ra sự bí ẩn của thế giới siêu hình.
Đọc bài này chúng tôi cảm thấy vô tình người đặt ra câu hỏi này đã làm sống lại thế giới siêu hình mà từ lâu các nhà khoa học không chấp nhân, thường tìm mọi cách để chứng minh cho mọi người biết thế giới siêu hình không có, nhưng khả năng của khoa học còn phải tiến xa hơn nữa và tiến xa hơn nữa thì mới mong khám phá ra những sự bí ẩn này.
Còn hiện giờ thì sao? Thì cứ mặc tình cho mọi người mê tín dị đoan. Do kẽ hở này mà một số tôn giáo, một số người lợi dụng khoa học chưa giải thích được thế giới siêu hình nên họ bịa ra nhiều điều mê tín dị đoan để làm tiền tín đồ mà không pháp luật nào bắt tội họ được.
Đứng trước những sự lừa đảo lường gạt người bất chánh của kinh sách phát triển, của các thầy phù thủy, của ông đồng, bà cốt rồi bóng chàng nhảy múa mâm vàng lung tung, miệng hát hò giọng cao giọng thấp giống như người hát sẩm đi ăn mày ngoài đường phố v.v... Trong khi họ nhảy múa lung tung, miệng hát hò rồi tự xưng là Phật, Thánh, Tiên, Thần, bà Chúa Tiên, Chúa Xứ, quỷ vương, ma quái, linh hồn cô, cậu về nhập v.v...
Quý vị cứ suy ngẫm: Có bao giờ Phật, Thánh, Tiên v.v... nhảy múa như vậy sao? Thật là một trò lừa đảo mà không ai dám lột mặt nạ của những người buôn thánh, bán thần để cho mọi người biết.
Theo chúng tôi hiểu chỉ có những người mê tín, mù quáng mới không thấy sự lừa đảo này chớ những người còn đủ trí sáng suốt thì tà giáo ngoại đạo này không thể qua mắt họ được
Bài viết tìm bài "Tìm Hài Cốt Liệt Sĩ, Một Hành Trình Đầy Bí Ẩn" là một cái cớ để cho những người vô đạo đức thừa "nước đục thả câu" mà phát triển giáo pháp mê tín, chẳng hạn như kinh sách phát triển lồng trong khuôn mê tín cúng bái cầu siêu, cần an v.v...
Những loại kinh sách này phát triển thì đạo đức nhân bản - nhân quả làm người sẽ mất dần và loài người chỉ còn biết dựa lưng vào thần thánh.

Hiểu được điều này chúng tôi không thể làm ngơ. Vì ích lợi cho mọi người và vì nền đạo đức của con người trên hành tinh này, vì thế chúng tôi xin mạo muội trả lời những câu hỏi trong bài "Tìm Hài Cốt Liệt Sĩ, Một Hành Trình Đầy Bí Ẩn" không phải để khám phá những điều bí ẩn mà chỉ nêu lên một sự thật "Thế giới linh hôn không có" để đem lại sự lợi ích cho mọi người, không còn bị người khác lợi dụng sự chưa hiểu biết về Linh Hồn.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Ví bạn hãy dùng ngôn ngữ lịch sự, tôn trọng lẫn nhau, mỗi người có cấp độ trình độ riêng nên không nên phán xét nếu không thông hiểu. Xin cảm ơn!