|
n
g h ĩ a , b
i ế t n h ư ờ n g n h ị n l ẫ n n h a u ,
b i ế t n h ẫ n n h ụ c , t ù y t h u ậ n v à b ằ n g l ò n g t r ư ớ c m ọ i h o à n c ả n h n g h ị c h ý t r á i l ò n g , b i ế t t h a t h ứ m ọ i l ỗ i l ầ m c ủ a n h a u k h i l ờ i q u a t i ế n g l ạ i ; b i ế t
c h i a s ẻ n g ọ t b ù i , c a y đ ắ n g k h i g ặ p p h ả i n h ữ n g c ả n h g i a n n a n t h ử t h á c h , v . v . . .
R è n l u y ệ n s ố n g đ ạ o đ ứ c g i a đ ì n h l à m ộ t v i ệ c l à m r ấ t k h ó , n ó đ ò i h ỏ i p h ả i b ề n c h í , v à m ỗ i n g ư ờ i c ò n b i ế t
c á c h h ọ c t ậ p n h â n c á c h H i ế u S i n h , L y T h a m c h o b ả n t h â n r i ê n g c ủ a m ì n h đ ể t r ở t h à n h m ộ t
t h ó i
q u e n đ ạ o đ ứ c . T r o n g k h i r è n l u y ệ n đ ạ o đ ứ c n h â n b ả n - n h â n q u ả , n ó đ ò i
h ỏ i
c h ú n g t a p h ả i
c ó ý c h í c ư ơ n g q u y ế t , m ạ n h m ẽ d ứ t k h o á t n ó i m ộ t
|
l
à m
ộ t , n
ó i h a i l à h a i , k h ô n g đ ư ợ c
n ó i b a , n ó i b ố n , t ứ c l à k h ô n g đ ư ợ c n ó i q u a , n ó i l ạ i .
Đ â y , q u ý v ị n g h e m ộ t n g ư ờ i m ẹ , n g ư ờ i T â y p h ư ơ n g d ạ y c o n : “ M ộ t
h ô m , c ó n g ư ờ i m ẹ n g o ạ i q u ố c n h ậ n l ờ i m ờ i d ù n g c ơ m t r o n g m ộ t
g i a đ ì n h c ủ a n g ư ờ i T r u n g Q u ố c ở S ơ n Đ ô n g . B à m a n g t h e o m ộ t đ ứ a c o n g á i t á m t u ổ i . N ữ c h ủ n h â n T r u n g Q u ố c n ấ u ă n r ấ t
g i ỏ i , b à n ó i : “ H ô m n a y t ô i s ẽ l à m m ó n ă n T â y m ờ i
c á c b ạ n . C á c b ạ n ă n đ ể x e m n g ư ờ i T r u n g Q u ố c n ấ u m ó n ă n T â y c ó n g o n k h ô n g n h é ! ” . B é g á i
8 t u ổ i n g h ĩ n g ư ờ i T r u n g Q u ố c l à m m ó n ă n T â y k h ô n g n g o n , b è n n ó i k h ô n g ă n . S a u k h i
l à m x o n g c á c
|
m
ó n ă
n , n
ữ c
h ủ n
h â n b
ư n g k
e m l
ê n .
C ô b é n g o ạ i q u ố c m ắ t s á n g l ê n . Ô i t r ô n g đ ẹ p q u á ! N h ì n đ ẹ p n h ư v ậ y c h ắ c c h ắ n ă n r ấ t
n g o n , b é n ó i : “ M ẹ ơ i c o n m u ố n ă n k e m ” . N ữ c h ủ n h â n l à m k e m t h e o s ố n g ư ờ i , v ì b é n ó i
k h ô n g ă n , n ê n k h ô n g l à m p h ầ n c ủ a b é . K h ô n g n g ờ m ẹ c ô b é n ó i : “ K h ô n g . C o n g á i
t ô i
đ ã n ó i
k h ô n g ă n l à k h ô n g ă n k e m t h ì h ô m n a y k h ô n g đ ư ợ c ă n ” . B é g á i r ố i l ê n v ộ i n ó i : “ M ẹ ơ i , h ô m n a y c o n r ấ t
t h í c h ă n k e m , h ô m n a y n h ấ t đ ị n h c o n p h ả i ă n k e m ” . N g ư ờ i m ẹ v ẫ n k h ô n g đ ồ n g ý . B é g á i
ò a k h ó c , n ư ớ c m ắ t
g i à n g i ụ a , n h ư n g n g ư ờ i
m ẹ v ẫ n k h ô n g c h o ă n . N ữ c h ủ n h â n T r u n g Q u ố c b è n n ó i : “ C h o b é ă n đ i , t r ẻ c o n m à , t í n h g ì đ ế n l ờ i
|
n
ó i
c ủ a c h ú n g ” . N h ư n g n g ư ờ i
m ẹ
n g o ạ i q u ố c v ẫ n c ư ơ n g q u y ế t k h ô n g c h o c o n ă n ” . ( G i á o d ụ c n h â n c á c h c h o t u ổ i t r ẻ , t ậ p 1 , P h a n H à S ơ n b i ê n s o ạ n )
C h ú n g t a h ã y n g h ĩ x e m , n ế u n h ư g ặ p t r ư ờ n g h ợ p n h ư v ậ y b ạ n s ẽ l à m g ì ? L à m n h ư n g ư ờ i m ẹ T r u n g Q u ố c h a y l à m n h ư n g ư ờ i m ẹ n g o ạ i q u ố c ?
N ế u đ ã q u y ế t t â m g i á o d ụ c c o n m ì n h g i ữ g ì n đ ứ c t í n t h ì n ê n g i á o d ụ c t h e o n g ư ờ i m ẹ n g o ạ i q u ố c . H ầ u h ế t c á c n g ư ờ i
m ẹ k h ô n g q u a n t â m l ư u ý v ấ n đ ề g i á o d ụ c đ ứ c t í n c h o c o n e m m ì n h , t h ư ờ n g x e m t h ư ờ n g c h ữ t í n n ê n l à m t h e o n g ư ờ i
m ẹ T r u n g Q u ố c .
M
ộ t m ẩ u c h u y ệ n t u y n h ỏ t r o n g
|
g
i a đ
ì n h , n
h ư n g v
ấ n đ
ề g
i á o d
ụ c
đ ạ o đ ứ c n h â n b ả n - n h â n q u ả c h o c o n e m k h ô n g đ ư ợ c x e m n h ỏ , x e m t h ư ờ n g , n ó ả n h h ư ở n g x ấ u đ ế n x ã h ộ i k h ô n g í t ở n g à y m a i .
C h o n ê n s ự g i á o d ụ c g i a đ ì n h r ấ t c ầ n t h i ế t c h o m ỗ i n g ư ờ i , v ì t h ế m ọ i
n h à v à m ọ i n g ư ờ i đ ề u p h ả i đ i h ọ c v à r è n l u y ệ n đ ạ o đ ứ c n h â n c á c h g i a đ ì n h , đ ừ n g n ê n x e m t h ư ờ n g đ ạ o đ ứ c g i a đ ì n h l à m ộ t
đ i ề u n h ỏ m ọ n . N h ư v ậ y r ấ t s a i . B
ạ o l ự c g i a đ ì n h t h ư ờ n g x ả y r a l à d o n h ữ n g n g ư ờ i t r o n g g i a đ ì n h t h i ế u h ọ c t ậ p r è n l u y ệ n đ ạ o đ ứ c n h â n b ả n - n h â n q u ả v ề g i a đ ì n h .
Đ ạ o đ ứ c g i a đ ì n h l à s ự s ố n g c ủ a m ỗ i c á n h â n t r o n g g i a đ ì n h , n ó l à
|
m
ộ t
đ ạ o đ ứ c c a o c ả v à đ ẹ p đ ẽ ,
t h ư ờ n g m a n g l ạ i h ạ n h p h ú c c h o m ỗ i
g i a đ ì n h v à đ e m l ạ i m ộ t t r ậ t t ự a n t o à n c h o x ã h ộ i .
T h e o c h ú n g t ô i
t h i ế t
n g h ĩ , đ ạ o đ ứ c x ã h ộ i x u ố n g c ấ p , t ệ n ạ n x ã h ộ i
c à n g n g à y c à n g g i a t ă n g l à n g u y ê n d o g i a đ ì n h v à h ọ c đ ư ờ n g x e m t h ư ờ n g s ự g i á o d ụ c đ ạ o đ ứ c n h â n b ả n - n h â n q u ả . C h o n ê n n g a y t ừ k h i đ ứ a b é m ớ i c h à o đ ờ i , m à k h ô n g đ ư ợ c d ạ y v ề đ ạ o đ ứ c n h â n b ả n - n h â n q u ả t h ì c o n c á i t r o n g n h à k h ó t r ở t h à n h n g ư ờ i t ố t ; k h ó t r ở t h à n h n g ư ờ i c ó đ ứ c , c ó t à i t o à n d i ệ n .
V ấ n đ ề g i á o d ụ c đ ạ o đ ứ c t r ẻ c o n t r o n g g i a đ ì n h r ấ t q u a n t r ọ n g , n ê n p h ả i đ ư ợ c g i á o d ụ c t ừ t h u ở b a n đ ầ u
|
k
h i c h ú n g c ó m ặ t t r o n g g i a đ ì n h , v à
c ũ n g n h ư n g a y t ừ b u ổ i c ắ p s á c h đ ế n t r ư ờ n g đ ầ u t i ê n m à đ ư ợ c n h à t r ư ờ n g g i á o d ụ c đ ạ o đ ứ c n h â n b ả n - n h â n q u ả , t h ì x ã h ộ i đ â u c ó n h ữ n g t ệ n ạ n n h ư n g à y n a y .
|
N ế u g i a đ ì n h v à h ọ c đ ư ờ n g t h ấ y t r á c h n h i ệ m v à b ổ n p h ậ n g i á o d ụ c đ ạ o đ ứ c n h â n b ả n - n h â n q u ả đ e m l ạ i l ợ i í c h t o l ớ n c h o g i a đ ì n h , c h o x ã h ộ i
v à đ ấ t
n ư ớ c n h ư v ậ y , t h ì đ ừ n g x e m t h ư ờ n g n h ữ n g h à n h v i t h i ế u đ ạ o đ ứ c n h ỏ n h ặ t b a n đ ầ u c ủ a c á c c h á u . N g a y t ừ l ú c c á c c h á u c ò n b é t h ơ , h ằ n g n g à y p h ả i đ ư ợ c u ố n n ắ n , r è n l u y ệ n n h â n c á c h đ ạ o đ ứ c N g ũ G i ớ i , t h ì x ã h ộ i đ â u c ò n l à m ộ t g á n h n ặ n g . P h ả i k h ô n g q u ý
|
|
v
ị ?
V ì l ợ i í c h r ấ t l ớ n c ủ a m ỗ i
g i a đ ì n h n ê n c h ú n g t ô i
k h u y ê n m ọ i
n g ư ờ i
t r o n g g i a đ ì n h h ã y c ố g ắ n g h ọ c t ậ p v à r è n l u y ệ n đ ứ c h ạ n h n à y , đ ể g i a đ ì n h m ã i m ã i l à n ơ i t ổ ấ m c ủ a m ọ i n g ư ờ i .
K í n h g
h i
T r ư ở n g l ã o T h í c h T h ô n g L ạ c
|
Bài học thứ 1
RÈN NHÂN CÁCH ĐẠO ĐỨC GIA ĐÌNH KHÔNG NÊN
TÀ DÂM
hông nên tà dâm, đó là một lời khuyên của đức Phật từ ngày xưa đối với mọi người đã có gia đình hay chưa có gia đình. Lời khuyên này có một giá trị rất lớn đối với loài người
trên hành tinh này. Vì gia đình là một đơn vị tập thể
nhỏ của xã hội, những người sinh hoạt sống
trong
đơn vị
tập thể
xã
hội nhỏ đó đều là
những người
thân
thương
cùng máu mủ ruột thịt,
cùng là chồng, là vợ, là con cái với nhau.
Đó là một chùm nhân quả do nhân và duyên thuận nghịch tạo
thành gia
đình, nhiều gia đình liên hệ cùng
dòng họ máu mủ ruột thịt thành gia tộc, nhiều gia tộc liên
hệ
kết hợp thành một lực lượng
sức
mạnh
để
bảo vệ một truyền thống tư
tưởng, một
dãy
đất đá sông núi để làm nơi sản xuất kinh tế, mang lại sự sống cho mọi người, nơi đó gọi là
đất
nước.
Vì thế mọi người sống chung nhau trong đơn vị tập thể gia đình nhỏ bé đó nên thể
hiện lòng
yêu
thương chân thật với nhau. Nếu trong gia đình có một người nào sống rượu chè say xỉn,
bài
bạc, thiếu thành thật, giả dối, gian xảo, lừa
đảo thì có thể bạo lực gia đình sẽ xảy ra, và như vậy đơn vị gia đình xã hội nhỏ bé đó sẽ chia lìa và ly tán. Mỗi cá nhân trong đơn vị xã hội đó đều
phải gánh chịu tất cả mọi hậu quả khổ đau,
phiền lụy, lo rầu,
thương nhớ, v.v... họ sống như trong địa ngục.
Bạo lực gia đình có thể tạo thành một dấu ấn
trong tâm mọi người. Một dấu ấn khó quên và có
thể mang theo sự ân
hận
suốt cả đời người.
Đây một câu
chuyện xảy ra thực
sự trong đời
sống hiện
nay
đã báo động đạo đức đang xuống
cấp trầm
trọng, không riêng cho những
giới
người kém học thức, mà ngay cả những giới
người trí thức trên đại học: “Phan A, học sinh của tôi học lớp luyện thi đại học vài năm trước. Em trúng tuyển đại học kinh tế. Thật bất ngờ,
em không có mặt
trong buổi tiệc khao do bố em
tổ
chức mừng em vào đại học.
Theo lời mẹ em, lòng tin của
em bị đổ vỡ
hoàn toàn từ
sau lần
bố đưa em đi xét nghiệm ADN. Ông nghi ngờ thời gian tu nghiệp nước ngoài, Phan A không phải con ông. Kết quả xét nghiệm chứng
thực về mặt huyết học, Phan A là con ruột của ông. Về mặt
tình cảm,
ông đã thực sự đánh mất đứa con trai
duy nhất của mình. Phan A không còn xem ông
là một người cha trí thức bao dung em từng kính
trọng trước đây. Ông đã hiện nguyên hình một
gã
đàn ông nhỏ nhen, hẹp hòi, ích kỷ”.
Báo Người Lao Động,
ngày 30/6/2007
Nguyễn Ngọc Hà
|
ọc qua câu chuyện trên đây chúng ta rất đau lòng. Con người dù có học thức
bao nhiêu mà đức hiếu sinh bao dung không có thì cũng
không ra gì. Một dấu ấn người cha ích kỷ làm
sao
cháu Phan A quên được. Nếu trên đời này
những đứa trẻ con riêng của cha hay của mẹ thì bổn phận làm
người có đạo đức lại còn thương
những đứa trẻ đó hơn nữa, bởi vì chúng rất bất
hạnh.
Vì
một lý do gì mà cha mẹ li dị nhau nên
chúng đã mất đi tình thương của mẹ hay của
cha, vì thế chúng ta có duyên làm cha hay làm
mẹ của chúng thì lại phải thương yêu chúng nhiều
hơn nữa. Cớ sao lại phải đi xét nghiệm ADN để làm gì?
Hầu
hết mọi
gia đình đều có xảy ra những
chuyện
cãi
vã lặt vặt với nhau, nhưng nó không phải là bạo lực gia đình. Bạo lực gia đình là do từ lòng ghen tuông, từ
rượu chè, bài bạc,
hút
xách, v.v... Bạo lực
gia đình thường xảy
ra là
người phụ nữ bị đánh đập một cách dã man, có
khi
gây án mạng, đem đến những
sự
đau khổ tận
cùng cho những người thân. Nguyên nhân chính của bạo lực gia đình là do tính gian dối, lén lút tà dâm.
Bởi vậy tà dâm là một hành
động vô đạo
đức, nó mang đến xấu xa ác hại, nó làm
cho cá nhân mất uy tín với mọi người,
nó
làm cho cá nhân khó nhìn thẳng mặt ai. Tà dâm làm hại uy danh
cá nhân mình, làm tan nát gia đình mình và gia
đình của người khác. Tà dâm thường tạo ra
cảnh ghen tuông, từ ghen tuông tạo ra bạo lực gia đình như trên đã nói. Bạo lực gia đình thường gây ra cảnh tạt axit, cảnh đánh đập dã man gây
thương tích trầm trọng và gây ra án mạng khiến
xã
hội bất an. Cho nên tà dâm là
một
hành động
xấu
xa, tác hại đáng lên án, đáng kết tội, đáng diệt trừ, v.v...
Nói đến tà dâm là
phải nói đến
tính dâm dục. Dâm dục là một đặc tính tự nhiên
trong sự sinh
tồn, tức là sự sống sinh diệt của muôn loài, vì
thế
mọi
vật được sinh ra đều do duyên hợp đặc tính này. Cho nên dâm dục là một
bản tính rất tự
nhiên, nhưng khi nó mất
tự nhiên, trở thành tính dâm dục quá trớn thì nó thành
tà
dâm. Tà dâm là
một tính dâm
dục bệnh hoạn gây ảnh hưởng xấu
xa
đến danh dự cá nhân, gia đình và xã hội, và còn mang lại bệnh tật nan y đến cơ thể. Như
hiện nay do tà dâm mới sinh ra nhiều bệnh tật của thời đại như AIDS (Sida). Từ tính tà dâm mới sinh ra nghiện ngập rượu chè, thuốc lá, xì ke, ma túy, v.v...
Từ những sự nghiện ngập này mới
nảy
sinh ra trộm cắp,
cướp của, giết người,
xã
hội mới có nhiều tệ nạn khiến
cho
cuộc sống
của con
người trong
xã
hội bất an.
Hỡi các cháu thanh niên và thanh thiếu niên nam nữ! Các cháu là mầm non của Tổ quốc,
phải làm sao xứng đáng với truyền thống anh
hùng bất khuất của cha ông nơi đất nước quê hương này. Các
cháu đừng chạy theo dục vọng thấp hèn, rượu chè, bài bạc, sắc dục. Vì chạy
theo những dục vọng thấp hèn các cháu sẽ trở thành những
con
người hung ác, xấu xa, trộm cắp, cướp giựt, mãi dâm,
v.v.. tâm hồn trụy lạc
đầy tội lỗi một cách
đen tố, tương lai
các cháu mờ mịt, danh dự các cháu chôn vùi nơi bùn nhơ
hôi thối. Các cháu có
biết không?
Nói đến tà dâm chúng ta phải hiểu
nghĩa của nó cho rõ ràng: Khi tâm dâm dục quá trớn, nó trở thành mất tự nhiên
thường có sự bắt buộc người khác, đòi hỏi ở người khác. Khi người
khác
không đồng ý trong cuộc
truy hoan sắc
dục
thì cuộc truy hoan sắc dục đó được xem
là tà dâm, cho dù là với vợ hoặc chồng.
Tà
dâm có nhiều hình thức khác nhau, nhưng
nói đến tà dâm là nói đến dâm
dục bất chính, vì thế chúng ta cần phải hiểu nghĩa bất chính cho
rõ ràng để cố tránh những việc làm sai trái mà sau
này phạm vào pháp luật Nhà nước
thì không
thể nào tránh khỏi tù tội và bản án.
Và
nhất là người
có đạo đức không thể chấp nhận, tha thứ hành vi tội lỗi này,
tuy không phải
tội giết
người, nhưng nó là một điều làm ô nhục đến danh dự bản thân và tinh thần
của
mình và của
người khác. Nhất là gái mãi dâm làm ô nhục không riêng bản thân mà còn ảnh hưởng đến
quê hương, đất nước.
Tà dâm là một hành động không những làm ô nhiễm, ô nhục mình và còn làm ô nhiễm,
ô nhục người khác. Những hành động tà dâm mới
xem
thì rất bình thường như những hành động giao hợp của loài thú vật khác. Nhưng ở con người thì khác,
không
như con vật,
nên nó không bình thường quý vị ạ! Vì sờ tới nó quý vị
coi chừng
một hậu quả đau khổ không lường,
một tội lỗi mà pháp luật không tha thứ cho quý
vị; một danh dự của con người quý vị cũng không còn. Nhưng sắc dục dễ cám dỗ và lôi
cuốn quý vị, nếu quý vị xem thường là quý vị sẽ rơi xuống vực thẳm của
nó. Cho nên quý vị cần cảnh giác đề phòng những cạm bẫy của người khác phái thường tự nhiên giăng rập, thì mới
có thể vượt qua những chặng đường đời đầy cam
go
và thử thách về vấn đề sắc dục.
Thứnhất: Tà dâm
là
những hành động dâm
dục bằng cách bán dâm (mãi dâm). Như những gái
lầu xanh,
những
phụ
nữ mãi dâm trong
những quán bia ôm hoặc vũ trường
đều lấy trôn nuôi miệng,
đó là những người phụ nữ tà dâm.
Bán dâm không phải là một cái nghề chân chánh
lành mạnh, mà là một hành động làm ô nhục bản
thân; làm ô nhục gia đình và làm
ô nhục xã hội như trên đã nói. Những hành động tà dâm đó làm ảnh hưởng xấu đến dân tộc, Tổ quốc, nên
các cháu gái phải hiểu biết rõ ràng: Nó là một
hành động đem nhân phẩm của mình làm đồ
chơi bẩn thỉu cho người
khác
phái, họ sẽ xem
thường nhân phẩm của các
cháu, của phái nữ. Cho nên hành động mãi
dâm
làm mất nhân cách
cá nhân con người, làm mất giá trị của người
phụ nữ. Các cháu có biết không?
Thứhai: Tà dâm
là
một hành động dâm dục bằng cách dùng tiền mua
dâm
với
gái mãi
dâm,
bằng cách dùng tiền bạc, nhà cửa, xe cộ mua
dâm
để dụ dỗ những cháu gái non lòng nhẹ dạ
tham
tiền, tham giàu sang, v.v... Đó là một hành động đáng khinh chê, đáng phỉ báng, lấy tiền
bạc
để phá hủy nhân phẩm đời người con gái. Thật là vô đạo đức nhân bản.
Thứba: Tà dâm là một hành động dâm
dục
dùng sức mạnh hiếp dâm
người yếu đuối thế cô, dùng vũ khí dao, súng hăm dọa để hiếp dâm... Đó là một hành động thú vật, vô đạo đức mà tất cả pháp luật bất cứ một nước
nào
trên thế gian này cũng đều kết tội. Một tội lỗi rất nặng.
Vì
đó là bản chất của
loài thú vật chứ không phải con người. Cho nên những người tà dâm là những
người còn mang bản chất của loài thú vật, chứ con người không ai làm một việc làm cưỡng bức, nhơ nhuốc, đê tiện, hèn hạ... như vậy.
Thứtư: Tà dâm
là
một hành động dâm dục bất chính như hiếp dâm
trẻ
em. Đó là một hành động phi pháp mà pháp luật bất cứ một nước
nào trên thế gian này cũng không bao giờ chấp nhận như từ xưa cho đến nay. Cho nên nước nào
cũng đều kết án tù tội và còn bồi thường danh
dự,
nhưng làm sao bồi thường được, khi tinh
thần bị một ấn tượng
khó quên, nhất là về tâm
sắc
dục.
Thứ năm: Tà dâm là một hành động dâm
dục với người
khác
không phải là chồng hay vợ
của
mình.
Đó
là một hành động không chung
thủy, không tình nghĩa giống như loài chó, trâu,
thú vật vậy.
Đó là một hành động phá hoại gia
đình mình và gia đình người khác, một hành
động tội ác rất lớn, khiến
cho
cuộc sống mọi người trong gia đình bất an. Pháp luật cần
phải xử phạt
những người phá hoại gia đình tội rất
nặng và buộc họ phải học tập đạo
đức
chung thủy, khi nào họ thấm nhuần đạo đức này thì mới
trả
lại quyền tự
do, hòa nhập trong cuộc sống cộng
đồng.
Thứsáu: Tà dâm
là
một hành động dâm
dục
loạn luân cha mẹ lấy con cái của mình, anh em chị em
lấy nhau trong tình thân quyến thuộc chú
bác, cô dì, cậu mợ. Đó là một hành động loạn
luân không còn biết dòng họ, vọng tộc, máu mủ ruột thịt. Đó là một loại dâm
dục loạn luân mà
truyền thống đạo đức dân tộc Việt Nam không thể chấp nhận.
Đạo đức dân tộc Việt Nam là ĐẠO
THỜ ÔNG BÀ. Đạo thờ ông bà là một đạo đức THỦY CHUNG,
HIẾU, TRUNG, LỄ NGHĨA, một đạo
đức
biết tôn kính người trên kẻ dưới, có tôn ti
trật tự, cho nên những danh từ
xưng hô của dân tộc Việt Nam rất giàu có. Trong mỗi gia đình
Việt Nam con cháu đều bắt buộc phải học đạo đức
THỦY CHUNG,
HIẾU, TRUNG, LỄ
NGHĨA. Có như vậy nạn loạn luân trong gia
đình sẽ chấm dứt.
động vật cao cấp có tri kiến hiểu biết hơn các loài thú vật; có nhận
định phân biệt được rõ ràng đâu là đạo đức và đâu là vô đạo đức, còn con
thú vật thì không thể sánh với con người được. Cho nên con người chứ không phải là con thú
vật,
vì vậy chúng ta là
con
người phải sống đúng đạo đức nhân bản - nhân quả, sống tránh xa
những hành động tà dâm, vì hành động tà dâm là hành động thú vật vô đạo đức nhân bản.
Thứ bảy: Tà dâm là một
hành động dâm dục
vô
liêm sỉ như cha ghẻ hiếp dâm con riêng của vợ. Đó là một hành động dâm dục mà
đạo đức
con người không thể chấp nhận, vì con riêng của vợ cũng như con của mình.
Tại
sao biết lấy mẹ làm vợ mà
còn
lấy con nữa. Có phải là con thú
vật không? Những hành động
tà dâm
này thường xảy ra: “Cha ghẻ hiếp dâm con riêng
của vợ”. Thật là một hành động vô đạo đức, vô
liêm
sỉ
mà xã hội cần phải lên án những kẻ tà
dâm
bất chánh này.
Tà
dâm là một sự dâm dục
bất
chánh, là một hành động thú vật mà con
người cần phải xa lìa,
từ
bỏ mới được gọi là con
người.
Tà
dâm trên cuộc đời này đã gây thương đau cho biết bao nhiêu người,
biết bao nhiêu gia
đình kể sao cho siết.
Làm người ai cũng có dâm dục, nhưng giữ gìn không tà dâm là thể hiện một
đức
hạnh đáng
ca ngợi, đáng khâm phục.
Cho
nên
giới thứ ba
dạy
“Không nên tà
dâm” là dạy mọi người
sống với ĐỨC CHUNG
THỦY, chỉ có đức chung thủy mới mang lại hạnh phúc gia đình, đem lại sự bình an cho mọi
người trong gia đình. Một gia đình tốt thì mọi
người trong gia đình đều
phải học tập rèn luyện nhân
cách
sống đúng bốn đức:
1- Đức thành thật.
2- Đức hiếu sinh.
3- Đức cung kính và tôn trọng.
4- Đức chung thủy.
Thứnhất: Muốn hạnh phúc gia đình thì
mọi người phải thành thật đối xử
với nhau, đó là uy tín tạo niềm tin với mọi người, nếu thiếu đức thành thật thì
sẽ
có sự nghi kỵ lẫn nhau và lòng nghi kỵ sẽ dẫn đến biết bao nhiêu điều khổ đau,
phiền lụy. Cho nên muốn xây dựng hạnh phúc gia đình thì đức thành thật là hàng đầu trong tất cả đức hạnh
mà chúng ta sẽ học tập và rèn luyện nhân
cách
tới đây.
Thứ hai: Muốn xây dựng hạnh phúc gia đình thì mọi người
trong gia đình
đều
phải biết
thương yêu nhau chân thành, trong tình thương yêu phải luôn luôn kèm theo đức tha thứ. Có thương yêu tha thứ thì mới thực hiện được đức chung thủy. Có thực hiện được đức chung thủy
như vậy thì gia đình mới trong ấm ngoài êm;
thiên đàng
tại
thế gian.
Thứ ba: Muốn gia đình được hạnh phúc thì vợ
chồng phải biết tôn trọng và cung kính nhau,
khi cung kính và tôn trọng nhau thì không nên dùng lời nói hung dữ, lời nói thô lỗ, lời nói không êm
dịu, lời nói thách đố, lời nói chửi thề, tục tĩu, v.v...
Khi cung kính và tôn trọng nhau thì
không
dùng những hành động vũ phu xỉa xói đưa
tay, đưa chân ra điệu bộ như muốn
đánh, đá người
khác, v.v...
Bởi đức lễ là cung kính tôn trọng
sự
sống của những người trong gia đình thì gia
đình sẽ hạnh phúc biết bao. Chính
vì
vợ chồng không biết tôn trọng và cung kính lẫn
nhau nên mới có cảnh cơm
không lành, canh không ngọt; mới có cảnh
bạo lực gia
đình chồng đánh đập vợ con, con cãi lại cha mẹ hoặc vợ chửi mắng chồng.
Thứtư: Muốn xây
dựng hạnh phúc gia đình thì mọi người phải biết giữ gìn đức chung thủy, đừng vì tâm sắc dục thấp hèn đê tiện mà lỗi đạo đồng tịch đồng sàng.
Khi tà dâm
với người khác thì còn mặt mũi nào mà nhìn mặt vợ con hay nhìn
mặt
chồng con. Phải không quý vị?
Cho nên
người giữ gìn đức chung thủy là người xứng đáng làm chồng, làm vợ, làm cha,
làm
mẹ và làm ông bà của các con cháu. Còn ngược lại, không chung thủy là người không
0 nhận xét:
Đăng nhận xét
Ví bạn hãy dùng ngôn ngữ lịch sự, tôn trọng lẫn nhau, mỗi người có cấp độ trình độ riêng nên không nên phán xét nếu không thông hiểu. Xin cảm ơn!