Thứ Hai, 12 tháng 8, 2013

những lời gốc phật dạy - tập 4-1



VĂN HĨA PHẬT  GIÁO
NHỮNG LỜI GỐC PHẬT DẠY


TRƯỞNG LÃO THÍCH THÔNG LẠC
  
NHÀ XUẤT BẢN TÔN GIÁO

Â


TƯỢNG PHẬT THÍCH CA MÂU NI




Tượng đồng Đức  Phật Thích Ca  Mâu Ni đang tọa thiền xả tâm, xin   các bạn  lưu ý   hai cánh  tay  đang  thực hiện  pháp Thân Hành  Niệm một cách tuyệt vời.







Lời nói đầu






Bộ sách “Văn Hóa Phật Giáo Những Lời Phật Dạy” từ tập 1, 2, 3  đã tạm đủ các pháp  hành từ thấp đến cao, nhưng khi tu tập mỗi  pháp   còn tùy theo  đặc tướng của  các bạn,   nếu đặc  tướng của  các bạn  hợp với pháp  nào thì ôm  ngay   pháp đó mà tu tập cho đến khi  giải thoát hoàn toàn.
Hôm  nay  “Lời Phật Dạy” tập 4 ra
đời là để cùng các  bạn   hiểu biết rõ   ràng

Trưởng lão THÍCH THÔNG LẠC


những danh  từ, những  ý   nghĩa trong  những
bài kinh  Phật  thuyết thuộc kinh  Nguyên thủy mà những người tu tập chưa chứng đạo, cứ dựa  vào tưởng giải  của mình, của  những học giả xưa, rồi luận ra lý này lẽ kia, thành hiểu sai ý  Phật, biến giáo pháp  chân chánh của Phật thành giáo  pháp  ảo tưởng của ngoại đạo  Bà  La Môn, khiến cho  người đời sau tu hành chẳng ly dục ly ác pháp, nên giới  luật đức  hạnh   của  bậc  chân  tu không còn nữa.
Trong tập 4 này chúng tôi chọn  một  số các bài kinh   mà đức  Phật đã  chỉ dạy   như: kinh Tam  minh, kinh Niết bàn, kinh  Tiểu không, kinh Đại  không, kinh Canki  v.v.. mà một  số hệ phái  đã hiểu sai  nghĩa. Nên   buộc lòng chúng tôi phải chú giải  một cách tường tận làm sáng nghĩa  giáo pháp thực hành và


NHỮNG LỜI GỐC PHẬT DẠY – TẬP IV


đạo   đức của Phật giáo để  các nhà học giả
không còn  tưởng giải sai  lệch khiến cho giáo pháp  của đức Phật mâu thuẫn lại lời dạy của đức Phật.
Sự hiểu lầm Chánh pháp của  Phật đã có hơn 2000 năm từ khi đức  Phật nhập Niết bàn.  Những sự  hiểu lầm này khiến cho   con   đường  chánh  pháp  của đạo Phật nhiều lúc bị lu mờ.
Do sự tu  hành của   các  tu sĩ  đời   sau không đúng  Chánh Pháp, chưa đạt kết  quả đến nơi đến chốn, cho  nên   cứ  dựa  trên chữ nghĩa  mà  giải  bằng  tưởng tri thì  làm sao hiểu đúng  nghĩa   chánh  pháp  để hành trì  cho được! Phải không các bạn? Phật  pháp không khó hiểu  nhưng vì  không có  ngưới tu hành chứng đạo  khai   thị nên người ta  hiểu

Trưởng lão THÍCH THÔNG LẠC


sai  nghĩa. Hiểu  sai  nghĩa nên rất  khó tu. Vì
hiểu sai  nghĩa nên  người ta nghĩ rằng Phật giáo là tôn giáo có  thần thông pháp  thuật cao siêu, chứ  người ta  đâu biết rằng  Phật giáo chỉ ở  chỗ    tâm bất động trước các ác pháp  và các  cảm  thọ; Phật  giáo chỉ   ở  chỗ sống không làm khổ mình, khổ người và khổ cả  hai; Phật   giáo chỉ ở  chỗ    thiện pháp, vô lậu tâm thanh  thản, an lạc và vô sự. Những trạng thái tâm này là tâm buông xả ly  dục ly  ác pháp,    là tâm không phóng dật.
Người tu hành chỉ  có nhất  tâm quyết buông  xả tất cả các  ác pháp   thì các bạn   đã thành tựu viên mãn ngay  liền tức khắc,  chứ đâu phải  tu tập khó khăn mệt nhọc.

NHỮNG LỜI GỐC PHẬT DẠY – TẬP IV


Có  người bảo  rằng: tu tập phải   có đạo
lực để làm chủ sanh   tử và chấm  dứt  luân hồi.  Phải    nhập  được   Bốn   thiền,  phải   có Tam Minh,  phải   có Niết bàn,  phải  có cõi Cực Lạc, phải   có Phật tánh, phải biết ngày  giờ chết,  sống chết phải tự tại v.v.. Nghĩ như vậy các bạn  đã đi lạc đề, đối với Phật   giáo các bạn không nên nghĩ như vậy.
Nghĩ như vậy vô tình các bạn  biến Phật giáo thành một  tôn giáo thần thông; nghĩ như  vậy vô tình các bạn  biến Phật giáo thành một  tôn giáo    để  làm gạch  nối giữa con  người và thế giới  siêu hình;  nghĩ như vậy vô tình các bạn  biến Phật giáo thành một  bản  thể thường hằng  vĩ đại   của vạn hữu;  nghĩ  như   vậy nên vô tình các  bạn đưa ra những lý luận, những triết lý cao siêu tuyệt đỉnh của  trí tuệ như trí  tuệ Bát Nhã

Trưởng lão THÍCH THÔNG LẠC


(Tánh không); nghĩ như vậy vô tình các bạn
biến Phật   giáo thành một  tôn giáo  mê tín v.v..  Do những  sự  nghĩ  sai   lệch   ấy,  biến Phật   giáo thành một  triết học vi diệu cao siêu  để tranh luận hơn thua với các hệ phái khác, tôn giáo khác và cũng chính để lý luận đánh lừa mình và mọi người.
Kính thưa  các bạn! Phật giáo không phải  là tôn giáo;  không phải  là đảng  phái chánh  trị; không phải  một  đế quốc lợi dụng thần quyền cai trị thế giới. Phật   giáo   chỉ là một  nền đạo   đức nhân  bản  - nhân  quả của loài người.  Lời  Phật   dạy là những ngôn ngữ  bình  dân, giản dị, Phật   chỉ  có  nhắc lại những gì của con  người đã  có sẵn, chứ không sáng tạo ra cái gì  mới  cả và cũng không bịa đặt, thêu dệt những chuyện ảo tưởng, hư cấu, và cũng kkông sử  dụng quyền năng siêu việt

NHỮNG LỜI GỐC PHẬT DẠY – TẬP IV


của  bản  thân  mình  để  lừa  đảo  mọi   người
theo  mình.  Nếu hiểu Phật giáo theo  cách cao siêu ảo tưởng thì sẽ  sai nghĩa.
Khi tu tập ly  dục ly  ác pháp, tâm trở thành bất  động trước các   ác pháp  và các cảm thọ thì tâm thanh tịnh  hoàn toàn. Tâm thanh tịnh  hoàn toàn thì tự có bảy   năng lực Giác  Chi  xuất  hiện.  Bảy  năng  lực  Giác Chi xuất hiện tức là Tứ Thần Túc. Khi có Tứ Thần   Túc   bấy giờ các bạn  muốn  sử dụng như thế nào tùy ý.
Kính thưa các bạn! Người tu sĩ  Phật giáo không bao   giờ thị hiện thần thông, chỉ thị hiện một  đời  sống  đức hạnh  giải  thoát làm chủ sanh,  già, bệnh, chết mà thôi.

Trưởng lão THÍCH THÔNG LẠC


Tập 4 Những Lời Phật Dạy  chúng
tôi cố  gắng giải thích   để các bạn  hiểu đúng nghĩa   của Lời Phật Dạy.
Trong khi chú giải  nghĩa   lý này chúng tôi đứng trên cương  vị một người đã  từng tu tập những lời Phật  dạy đã  làm chủ được  4 sự đau   khổ: sanh,   già, bệnh, chết  mà chú thích chứ không bị ảnh hưởng những kinh sách tưởng giải của các hệ phái khác.
Nếu ai  bảo rằng chúng tôi chú  thích sai thì hãy tu tập làm chủ  được sanh,   già, bệnh, chết và chấm dứt luân hồi thì mới luận bàn, còn  nếu  chưa làm chủ được THÂN
– TÂM  – CẢNH còn  bị   trôi lăn trong  lục đạo thì  xin  quý vị hãy nên   lắng nghe để  suy ngẫm.

NHỮNG LỜI GỐC PHẬT DẠY – TẬP IV


Tóm  lại,  đạo Phật   chỉ   khơi  lại  nền
đạo    đức  của  loài người bằng chương   trình giáo dục  đào tạo ba  cấp Giới, Định, Tuệ và tám lớp học Bát Chánh Đạo.
Tám lớp học này để đào  tạo thành những người có  đủ   đức hạnh: Sống  không làm khổ mình, không làm khổ người và không làm khổ tất cả chúng sanh.  Tức  là tâm bất động trước các ác pháp   và các cảm thọ hay nói cách khác  là “ Tâm thanh  thản, an lạc và vô sự”.
Cho  nên, mục  đích   của Phật    giáo  là đạo   đức nhân  bản  – nhân  quả; là tâm bất động,  chứ không phải  đào tạo thành ông Thánh, ông Thần nào mà chỉ  đào   tạo con người thực là con người có  đạo  đức sống trong cảnh  thế gian  nhưng luôn được an  lạc

Trưởng lão THÍCH THÔNG LẠC


hạnh   phúc,  chớ chẳng phải tu  hành để cầu
mong khi chết được  sanh   lên cõi Cực  lạc hay
Thiên đàng gì cả.

Kính thưa các bạn! Tập sách  nhỏ này ra đời nhằm   chỉnh  đốn những điều xưa nay hiểu sai lầm về những lời dạy  của Phật, để mọi  người hiểu cho  đúng nghĩa  của Phật giáo mà không bị ảnh hưởng sai  lệch làm mất đi ý nghĩa   những  lời nguyên  thủy của đức Phật đã dạy.
Sau cùng,  với tập sách  nhỏ này chúng tôi ước mong nó sẽ   mang laị sự lợi ích  lớn cho quý vị trong cuộc sống  hiện tại.

Kính  ghi
Thích Thông Lạc



CHÁNH ĐẠO, TÀ ĐẠO


LỜI PHẬT DẠY

‚Lành  thay,  Vàsettha những  Bà  La Môn tinh thông ba tập Vedà không biết, không thấy con đường đưa  đến cộïng trú Phạm Thiên mà thuyết dạy: ‚Đây là trực đạo,  đây  là  chánh đạo  hướng  đến,  dẫn đến cộïng trú với Phạm Thiên cho những ai  thực  hành theo.  Thật không có  sự kiện ấy‛.
(Kinh Trường Bộ tập I, kinh Tevija  trang 414)



CHÚ GIẢI:
Sự lầm lạc rất lớn trong tư tưởng của những kinh sách phát triển sau này là các học giả thường cho rằng tất cả các pháp môn đều là những phương tiện di chuyển, điều này rất sai. Trong   kinh  sách   Nguyên   Thủy   Phật   dạy:
‚Những Ba  La Môn đều chấp nhận giáo pháp của mình:  ‚Đây là trực  đạo, đây là chánh đạo  hướng  đến,  dẫn  đến  cộng  trú

Trưởng lão THÍCH THÔNG LẠC


với  Phạm  Thiên cho  những  ai thực  hành theo‛. Hiện giờ,  các  nhà  học  giả  tưởng  giải cũng giống như các Bà La Môn ngày xưa, tin tưởng một cách mù quáng nơi pháp môn tu học của  mình,   trong  khi họ  chưa  chọn  được cho mình  một  vị  Thầy  chứng  đạt  chân  lý,  cứ  dựa vào những kinh sách phát triển sau thời đức Phật, những kinh đó  chỉ dạy sao thì họ tin như vậy,  không  chịu  suy  tư  quán  xét  coi  có  đúng như  thật  hay không?  Trong  khi đức  Phật  dạy:
‚Chớ  có  tin vào  kinh tạng‛.  Trước  khi tin vào một pháp môn nào thì phải chọn cho mình một  vị  Thầy chứng đạt  chân lí,  nhờ vị  thầy ấy khai  thị  cho mình  giác  ngộ  chân  lí.  Giác  ngộ được chân lí thì lòng tin của các bạn không còn mù  quáng.  Nếu  các  bạn chưa giác  ngộ  chân  lí mà chỉ dựa vào những lời trong kinh sách phát triển  sau này  rồi  dán  nhãn  mác  của  đức  Phật liền các bạn tin tưởng, thì lòng tin của các bạn không  phải  là  chánh  tín.  Trong  khi đó  đức Phật  thường  nhắc  nhở  các  bạn:  ‚Chớ  có  tin vào kinh tạng‛.
Cho nên,  các  bạn  muốn  tu  hành  thì hãy cẩn  thận  tìm một  vị  Thầy  sống đúng  giới  luật, không  hề  vi phạm một  lỗi  nhỏ  nhặt  nào  trong giới  luật,  luôn  thân  cận  tìm hiểu  một  vị  Thầy

NHỮNG LỜI GỐC PHẬT DẠY – TẬP IV


tâm đã diệt  trừ tham pháp, sân pháp, si pháp. Chọn  được một  vị  Thầy  như  vậy  giúp  đỡ  các bạn  sẽ  giác  ngộ  được  chân  lí không  có  khó khăn,  không  có  mệt  nhọc.  Giác  ngộ  được chân lí thì lòng tin của các bạn bấy giờ không còn là lòng tin mù quáng nữa các bạn ạ! Khi giác ngộ được chân  lí là  nhờ  một  vị  Thầy  đã  chứng  đạt chân lí khai thị, từø đó các bạn có thể mạnh dạn bảo rằng: ‚Chỉ đây  là  sự  thật,  ngoài ra đều là  sai lầm‛.  Còn  khi các  bạn  chưa tìm được một  vị  Thầy  chứng  đạt  chân  lí chỉ  dạy thì các các  bạn  đừng dựa vào  kinh sách  suông  mà  nói lời trên, đó  là các bạn sai. Bởi vì các bạn chưa giác ngộ chân lí. Các bạn có nhớ mười điều không  nên  tin mà  đức  Phật  đã  nhắc  nhở  mọi người  không?  Khi đức  Phật  dạy: ‚Chớ có  tin vào  kinh tạng‛.  Vì  tin vào  kinh tạng  là  tin mù quáng các bạn ạ! Do tin mù quáng, nên mới bảo rằng: ‚Các pháp môn là phương tiện di chuyển  để  đi đến  một  địa  điểm  cứu  cánh  nhất định”.
Thưa các bạn! Chúng ta sinh ra từ nhân quả,  cho  nên  con  người  của  chúng  ta  là  con người của nhân quả, con người của nhân quả là con người của tham, sân, si. Con người tham, sân,  si  là  con người  đau khổ.  Vậy  muốn  thoát

Trưởng lão THÍCH THÔNG LẠC


ra mọi sự đau khổ này thì phải có phương pháp giáo dục đào tạo và uốn nắn làm cho con người nhân quả thiện, ác trở thành con người toàn thiện. Cho nên pháp của Phật dạy: ‚Ngăn  ác diệt ác pháp, sinh  thiện tăng trưởng thiện pháp‛.  Khi  diệt hết  ác  pháp  thì con  người nhân  quả  thiện  ác  đã  chuyển  biến  trở  thành con người toàn thiện.
Kính  thưa các bạn! Sự hiểu biết về những pháp môn giáo dục đào tạo con người  của Phật giáo sống có đạo đức không làm khổ mình,  khổ người mà các nhà học giả hiểu nó như là một phương tiện để di chuyển thì các bạn nghĩ sao? Có  đúng  không  các  bạn?  Thật  là  một  sự  hiểu biết không  đúng  nghĩa,  hiểu  biết như vậy  thật là  quá  sai  lầm.  Kinh sách  Phật  là  một  chân  lí của loài người thì không thể nào là một phương tiện  di chuyển  được. Cho  nên,  các  kinh sách phát  triển  sau này  xác  định những  pháp  môn tu   tập   và   rèn   luyện   của   Phật   giáo   như  là phương  tiện  di chuyển  như  một  cỗ  xe thì điều đó  chúng  tôi  không  chấp  nhận,  đây  là  một  sự sai  lầm  quá  lớn  trong  giáo  lý  của  Phật  giáo phát triển (Bắc Tông).
Kính  thưa các bạn! Giáo pháp tu hành của
Phật giáo là giáo pháp dạy đạo đức  làm Người,

NHỮNG LỜI GỐC PHẬT DẠY – TẬP IV


làm  Thánh,  thì làm  sao gọi  là  phương  tiện  di chuyển  như  một  chiếc  xe được. Phải  không  các bạn? Giáo  pháp  dạy những  hành  động  đạo  đức về  thân,  về  khẩu,  về  ý,  để   làm  người  có  đạo đức,  để   làm  Thánh  thoát  khỏi  kiếp luân  hồi sanh tử. Giáo pháp ấy là những bài kinh giảng dạy học tập để cho mọi người thông hiểu những hành  động   đức  hạnh  (Giới  hành,  Giới  hạnh, Giới đức) cao thượng và làm lợi ích rất lớn cho kiếp sống của loài người. Giáo pháp của Phật là một  chân  lí chân  thật  không  có  mơ hồ,  hư ảo. Chân  lí chân  thật  ấy  là  một  sự  thật  của  con người  thì làm  sao gọi  giáo  pháp  đó  là  phương tiện di chuyển được!?
Nếu các bạn có hiểu biết đúng như vậy thì hằng ngày các bạn mới rèn luyện tu sửa những hành động thân, khẩu, ý sai quấy của mình  để trở thành những hành động có đạo đức, nhờ hằng   ngày   tu   sửa   mới   thấm   nhuần   để    trở thành  những  thói  quen  đạo  đức  sống   không làm khổ mình,  khổ người và khổ cả hai.
Bởi  vì  chúng  ta  là  những  con người  còn đang sống trong vô minh,  màn vô minh  đã  che phủ  dày  đặc,  khiến  cho sự  hiểu  biết của  chúng ta  rất  mù  mờ,  không  rõ  ràng,  thường  lấy  giả làm  thật,  lấy  sai  làm  đúng,  lấy  khổ  làm  vui...

Trưởng lão THÍCH THÔNG LẠC


nên   hằng   ngày   sống   chung  với   mọi   người thường có những hành động vô tình đã làm khổ người, khổ mình  và  khổ tất  cả  chúng sanh. Đó là những hành động thiếu đạo  đức nhân bản  – nhân quả. Cho nên, thường sống trong ác pháp, vì thế, phải chiïu khổ vô cùng vô tận, từ đời này sang đời khác.
Vốn  loài  người  chưa rõ  đạo  đức nhân  bản
– nhân quả, nhờ đức Phật tu hành chứng đạo, thấu  rõ lí nhân  quả,  nên Ngài  chỉ  dạy đạo đức này  cho  con  người,  để   họ  tự  chuyển  hoá  ác thành thiện, khổ thành vui.
Bài  pháp  đầu  tiên  của  đức  Phật,  Ngài  đã đưa ra bốn  chân  lí của  loài  người  để  xác  định nhân  quả  ác  pháp  và  thiện  pháp.  Xác  định nhân  quả  ác  pháp  và  thiện  pháp  tức  là  xác định sự thọ khổ và thọ vui của con người. Ngài còn chỉ rõ cho chúng ta biết: Con người sinh  ra vốn  là  đau khổ,  nên  chân  lí đầu  tiên  của  Ngài chỉ  thẳng  cho loài  người  biết con người  là  một khối  khổ  (Khổ  Đế). Nhưng  cái  khối  khổ  đó phải từ nguyên nhân nào sinh ra?
Cho  nên,  tiếp  đến   chân  lí thứ  hai  đức Phật  đã  xác định và  chỉ  thẳng  rõ ràng nguyên nhân  sinh  ra đau khổ  là  lòng  ham  muốn  của mọi người  (Tập  Đế).  Lòng ham muốn  của  mọi

NHỮNG LỜI GỐC PHẬT DẠY – TẬP IV


người (Tập Đế) là nơi tập họp mọi sự đau khổ. Đó  là  một  điều  chắc  chắn  không  còn  ai  phủ nhận  được.  Vì  thế,  nó  mới  được  gọi  là  chân  líù thứ hai của Phật giáo.
Tại  sao chúng  tôi  thường  hay  nhắc  đến bốn chân lí này rất nhiều lần?
Kính   thưa  các  bạn!  Chúng  tôi   nhắc  đi nhắc  lại  nhiều  lần  những  chân  lí này  là  vì muốn nhấn mạnh tầm quan trọng của nó mà những đệ tử của Phật không thể lầm lạc được. Bốn chân lí này rất quan trọng cho đời sống tu hành  của  các  bạn.  Cho  nên,  càng  nhắc  nhở nhiều  thì các  bạn  càng  lưu  ý  bốn  chân  lí này nhiều  hơn.  Nếu  giáo  pháp  nào  không  có  bốn chân  lí này  thì các  bạn  đừng tin, vì  nó  không phải  là  pháp  môn  cứu  cánh  giải  quyết  mọi  sự khổ đau của các bạn.
Nguyên  nhân  sinh   ra đau  khổ  chính  là lòng dục, dục là gốc của các ác pháp, mà mỗi người  ai  ai  cũng  không  thoát  ra khỏi  sự  trói buộc  của  vòng  tay  nó.  Nó  thực  hiện  theo  qui luật nhân quả, có thể nói con người là “Thừa tự của nhân quả” sinh  ra từ nhân quả, ngoài nhân quả  ra không  có  con người.  Vì  thế,  thân  tâm của  con  người  thường  hành  động   theo  nhân quả. Như vậy, các bạn đã  biết rõ thân tâm con




0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Ví bạn hãy dùng ngôn ngữ lịch sự, tôn trọng lẫn nhau, mỗi người có cấp độ trình độ riêng nên không nên phán xét nếu không thông hiểu. Xin cảm ơn!