Vậy ta
hãy cố gắng đạt được
như vậy để đem
lại hạnh phúc cho mình và cho người.
ĐÄO ĐỨC BIẾT
ĐỦ
Là đạo đức
biết đủ với y áo, đồ dùng cá nhân,
nơi ở và những phương
tiện thuận lợi cho cuộc sống.
Luôn chấp nhận
những đồ dùng tối thiểu nhất, không đòi hỏi những cái mới, không chạy theo sự
cám dỗ của vật chất thế gian ngày nay. Khi đồ
cũ chưa hư thì không cần đổi cái mới
làm gì. Ví dụ
như có cái quần mặc
đã 5 năm mà chưa rách
thì ta cứ mặc tiếp, chứ
không phải thấy phai màu thì đi mua sắm cái khác là
sai.
Người không
có đạo đức biết đủ thì
luôn đòi hỏi thêm, thích xài lãng phí, chạy theo những nhu cầu của thời đại, sắm sửa hết cái này
đến cái khác,
thấy người khác
có thì cũng muốn mua cho
mình. Ví dụ thấy người
khác có chiếc xe dream,
mà mình đã
có xe Honda 50 thì cũng muốn đổi xe.
Sống trong
xã hội con người không tránh được bị cám dỗ bởi các vật chất, cho nên rất dễ bị dính mắc và chạy theo.
Có càng nhiều
vật chất thì người đó
càng phải lo lắng nghĩ
ngợi về nó và làm nô lệ cho nó, lúc nó hư thì phải lo tìm cách sửa,
có ai nói xấu chê
bai thì buồn giận, tức
lên nói qua nói
lại đả kích
nhau. Bởi vậy càng nhiều
vật chất thì tâm
càng bị dính mắc vào.
Người có đạo đức biết đủ thì
không sợ người đời
chê bai rằng
mình bảo thủ, cố chấp hay quê mùa. Và họ còn biết thương mọi người khác vì họ đang
làm nô lệ cho
vật chất
mà không biết. Do đó,
họ luôn luôn
vui vẻ, tự tại,
ung dung, không
bị cuốn hút
vào dòng nam châm dục lạc thế gian.
Đối với
người tu hành thì đạo đức biết đủ
là đạo đức thiểu
dục tri túc ba y một bát, sống không nhà cửa, nay đây mai đó, tâm
hồn trắng bạch như vỏ ốc, không
còn bận tâm về cái gì
cả. Khi đi đâu họ chỉ quảy một túi vải gọn
nhỏ bên trong đã có đầy đủ y áo và tứ sự.
Ngoài ra trong
vấn đề ăn uống cũng vậy,
người có
đạo đức biết đủ không
chạy theo dục ăn,
không ăn uống
phi thời. Vì
ăn uống phi thời là đem bệnh hoạn đến cho mình.
Vì vạn pháp
thế gian là vô thường, là hoại diệt thì
đâu có
gì của ta đâu
mà mua sắm chi cho nhiều, để rồi phải khổ cực làm lụng
kiếm tiền chi trả cho nó, có nó rồi thì lại
phải nhức đầu bảo vệ nó, sợ nó bị người
khác đánh cắp mất, v.v.. khác gì là tự mình làm khổ mình.
Đời sống của người
biết đủ rất
là giản dị, khi cần đi đâu thì xếp gọn vào một túi là
xong, Khi đi xa không cần phải lo cho những thứ còn lại trong nhà, vì có mất
thì cũng không ảnh hưởng gì. Và khi đi xa thì đi đâu
cũng được, ở bao lâu cũng được.
Người có đạo đức
biết đủ là
người rất phóng khoáng,
không tham lam mà ngược
lại ai xin gì, muốn gì mà mình có
dư thì mình cho luôn, không cần cất giữ
nhiều làm gì.
Khi có ai cho
tặng bất
cứ vật gì thì
chỉ cảm thấy đó là gánh nặng và muốn đem cho người khác thôi. Ví dụ khi có người
cho con trái cam, lon nước ngọt ngoài giờ ăn thì con chỉ muốn đem cho ai đó, chứ không muốn để dành đến bữa ăn cho ngày hôm
sau gì cả.
Tóm lại, người
sống có đạo đức biết đủ là người biết tôn trọng mình, làm cho thân tâm luôn
luôn thanh thản và không lo lắng gì cả. Còn
người không biết đủ thì chỉ
tự mình làm
khổ
mình, bị dính mắc, bị vật chất nó trói
buộc vào, đi đâu cũng nghĩ và lo lắng về nó, tâm không thể thanh thản, an lạc
và vô sự được.
ĐÄO ĐỨC TỪ
TÂM
Là đạo đức biết
thương yêu mình
và mọi người. Vì cuộc
sống của con người
hay bất kỳ loài nào trên hành tinh này đều khổ, vậy ta hãy làm được bất
cứ việc gì để giúp cho mọi người bớt khổ.
Ví dụ khi
thấy người khác đẩy một
chiếc xe nặng chậm chạp
thì ta hãy giúp một tay. Khi thấy ai đang làm gì thì ta cứ hỏi
cho phép ta giúp một tay dù cho người
đó là ai đi chăng nữa không phân
biệt người giàu nghèo, ai cũng cần sự giúp đỡ.
Một lời
khuyên cũng là sự giúp đỡ cho người
khác biết mà
tránh những điều xấu xảy
ra.
Ta hãy thông
cảm cho cuộc sống khổ cực của mọi người trên hành tinh này, do đó nếu ta có dư
cái gì thì ta hãy san sẻ với mọi người.
Không chỉ
con người không mà với con vật cũng vậy. Khi biết
hằng ngày mọi
con vật đều đi kiếm ăn, nếu ta có
rảnh thời gian một chút, mua thức ăn và cho chúng thì vui biết mấy.
Thấy ai cần
việc làm mà ta có việc làm thì ta hãy thuê họ, đó là thương người.
Thấy ai đi
xin ăn thì ta hãy cho thức ăn.
Thấy ai
không có quần
áo mặc thì ta hãy
cho.
Thấy ai
không có nhà ở thì ta hãy xây cho
họ nhà ở
(nhà tình thương).
Thấy ai cần
thuốc thang thì ta hãy mua thuốc cho họ.
Biết trước
được những công việc nào nặng nhọc thì
ta hãy
giúp đỡ một phần nào để cho công việc của họ nhẹ hơn.
Nếu ta biết được
điều gì có lợi
cho mình, cho người thì ta hãy
chia sẽ với mọi
người khi biết người khác đang cần.
Hãy làm nhẹ
những gánh nặng của mọi người trong xã hội, trong bất cứ công việc gì, hoàn cảnh
nào.
Giúp mọi người
thích nghi với các hoàn cảnh mới.
Thông cảm những
sai sót của mọi người.
Thông cảm những
éo le của gia đình ảnh hưởng đến công việc, v.v..
Tóm lại, thương
yêu người và
các loài vật là
biết đặt mình
vào hoàn cảnh của người
và của vật để thông cảm, chia sẽ, giúp đỡ, khuyên nhủ và động viên vượt
qua mọi khó khăn. Giúp cho mọi người nhẹ bớt những
gánh nặng trong cuộc sống.
Người có đạo
đức tâm từ sẽ không bao giờ có ý nghĩ hại ai,
không muốn làm
cho ai khổ cả, không nói lời nói
làm phật lòng trái ý ai cả và không muốn mang gánh nặng đến cho ai cả.
Người sống
trọn vẹn với
giàu lòng từ thì
đã tạo
cho mình nền đạo đức không
biết sân giận ai bao giờ.
Dù cho ai
đối xử với
mình như thế nào đi
chăng nữa thì ta nghĩ rằng họ đáng thương, muốn
tốt, muốn đem lại
điều tốt cho ta, do đó làm sao mà mình có thể giận họ được kia chứ.
Còn ngược lại,
đứng trước mọi hoàn cảnh mà tâm ta trơ trơ ra không hiểu được tâm tư lo lắng bồn
chồn của mọi người thì ta chưa có đạo đức tâm từ. Như khi đạp một con giun dưới
đất
mà tâm không
dao động thì tâm ta chưa có đạo đức tâm từ.
Người không
có ý giúp đỡ, chia sẻ thông cảm, hay động viên người khác vượt qua những khó
khăn trong cuộc sống thì những người này cần phải học thêm về đạo đức tâm từ.
Có khi vì họ chưa biết
khổ là gì,
chưa có sự
va chạm trong cuộc sống hoặc
vì quá ích kỷ cho nên không
để ý tới
người khác, không
cần biết người khác đang nghĩ gì.
Tình thương yêu thật sự của người có đạo đức tâm từ là bỏ qua cái
nhìn nhận xét
con người qua hình dáng bên
ngoài, đặc tướng, thái độ và oai
nghi. Ngày xưa
khi con nhìn một người ăn mặc lôi thôi, quần áo dơ dáy,
con suy tư là người
này có thể
là người nghèo,
có thể làm nghề ăn trộm, vậy ta
hãy nhớ mặt người này để phòng
ngừa. Nhưng sau này
khi con thấy một người
như vậy con nghĩ
lại thương cho những người
như vậy, nếu
mình nghĩ xấu về
họ thì thật tội
nghiệp oan ức cho họ, vì
họ nghèo không có tiền mua quần
áo mới, hoặc vì họ bị sanh ra trong một
gia đình không có giáo dục, cho nên họ phải chịu nhiều sóng gió trong cuộc đời, hoặc
là ta phải thương người
đó vì bị người đời hắt hủi chê
bai và tránh
xa. Do đó,
con nghĩ dù
cho người đó có ăn trộm nhà mình, hay làm điều gì ác với mình thì con vẫn thương họ, và sẵn sàng cho họ những gì họ muốn, chứ không sân giận,
thù hận hoặc báo cảnh
sát để làm cho cuộc
đời của họ
đã khổ lại
càng khổ
hơn.
Con thấy con chỉ
cần thay đổi
cách nhìn, cách nghĩ một chút về mọi
người là tâm
con tràn đầy tình thương, biết yêu
thương mọi loài trên thế gian
này. Dẹp bỏ được mọi ác ý, thành kiến và tưởng kiến sai lầm nhận định về người
khác và
trong khoảng giây
phút thay đổi
cách suy nghĩ như vậy biến con từ
một người không có
đạo đức tâm từ
thành một người có đạo
đức tâm từ.
ĐÄO ĐỨC BI
TÂM
Là đạo đức
biết thương xót mọi người đang sống trong đau khổ và các ác pháp. Đó là lòng
thương xót chân thật muốn làm giảm hoặc cứu vớt những người bất hạnh trong cuộc
đời này.
Đạo đức
tâm bi còn dạy cho ta
lòng tha thứ cho mọi người,
không vì bất cứ nguyên nhân gì mà giận mọi người. Tha thứ và
thương xót phải luôn
đi đôi với
nhau thì đạo đức tâm bi sẽ trọn vẹn.
Ví dụ như
lòng thương xót của ta phủ trùm muôn việc và muôn vật như sau:
- Khi thấy người
nghèo đói thì ta
giúp.
- Khi thấy người bệnh thì ta cho thuốc uống, dẫn
đi bác sĩ, v.v..
- Khi
thấy người đang
đau buồn, than khóc thì ta nói chuyện khuyên răn.
- Khi thấy ai đó bị
tai nạn thì ta đến an
ủi.
- Khi thấy trẻ em khóc thì ta đến dỗ.
- Khi thấy ai đó bị mất tiền, bị cướp của,
bị ăn trộm và những người
đang làm nghề ăn trộm, ăn cướp ta cũng thương xót họ.
Khi thấy:
- Chúng
sanh và ai
đó bị giết hại hay biết ai đó làm nghề sát sanh, giết người.
- Ai
đó làm nghề
tà hạnh và biết những ai đang sống tà hạnh.
- Ai nói dối hoặc bị người khác lừa gạt
- Ai
nói lời nói
thêu dệt hoặc
đang bị người khác dùng lời nói
thêu dệt.
- Ai
nói lời nói
2 chiều, hoặc bị ai đó
dùng lời nói 2 chiều đối xử.
- Ai
đang nghiện ngập
trong rượu chè, hoặc
làm nghề buôn bán rượu
và các chất kích thích.
- Ai
đang hành các nghề thuộc tà nghiệp
và những
nghề cung cấp, trung
gian các thiết bị, hay nguyên vật liệu phục vụ cho tà
nghiệp.
- Ai
đó đang sân
giận, bị người
khác giận, đang ghen tuông hay bị
người khác ghen tuông,
đang cống cao ngã mạn,
đang nghi ngờ hay bị người khác
nghi ngờ.
- Ai đó đang bị thất kiết sử, ngũ triền cái
chi phối.
- Ai
đó đang sống bị
cám dỗ bởi
các dục trong đời như ăn, uống, sắc,
danh và lợi.
- Những người
bất hạnh trên thế gian bị tai họa do thiên tai lũ lụt, động đất,
sóng thần hay núi lửa, chìm tàu, v.v..
Nhiều lắm
con không kể hết được vì con càng biết nhiều
về ác pháp
thì khi con biết ai
đang bị ác
pháp chinh phục thì con đều nói câu “Thật là tội nghiệp cho họ đang sống trong
ác pháp mà không biết”.
Người không
có đạo đức
tâm bi thì khi thấy ai đó đang khổ hay sống trong ác
pháp thì không biết thương,
không động tâm
mà còn làm cho người ta khổ thêm
hoặc mang ác pháp đó vào cho mình.
Cái lòng
thương xót thì có nhưng con nghĩ phải
tùy duyên mình với chúng
sanh mà giúp đỡ,
chứ không phải
vì muốn có
cái phước hữu lậu này mà cố gắng làm ra tiền để rồi đi
tìm người bất hạnh giúp đỡ thì sai. Nếu như vậy thì khác nào bị nhân quả xỏ mũi
dắt đi.
Qua cái định
nghĩa của đạo đức tâm bi này thì con nghĩ mọi loài vật (động hay thực vật) trên
thế gian này đều khổ. Do đó, đúng như lời đức
Phật dạy trong Tứ diệu đế về khổ đế. Và con nghĩ
chỉ khi nào con tu
hành xong thì con mới dùng đạo đức nhân bản nhân
quả để giúp họ thoát khổ thôi, còn vật chất thế gian
thì không giúp cho những người khổ trên mà ngược lại còn hại họ. Đó là dùng đạo
đế của đạo Phật cứu người ra khỏi biển
khổ này, chứ không còn con đường nào khác nữa.
Người không
có đạo đức tâm bi là những người
đang sống trong
ác pháp, lấy
ác pháp làm niềm vui và vui mừng
khi người khác đang đau khổ.
Con nhớ lúc
con còn thanh niên
thì tâm con là như vậy, nghĩa
là con không bao giờ
có khái niệm về đạo đức tâm bi. Con tìm niềm vui qua sự đau khổ của người
khác thôi, chọc ghẹo, mỉa mai, nói xấu người
khác đến khi họ
khóc thì con mới thôi
và con vui sướng khi thấy người khác
đang buồn rầu hay
khóc. Nghĩ lại thì đó
là những hành động, lời nói
vô đạo đức, không có một chút gì
tình người trong đó, thật là xấu hổ. Nhân quả thì quá công bằng cho nên
sau này
con gặp lại những người
thích chỉ trích, chọc ghẹo, nói mỉa
mai và nói oan ức làm cho con tức lại. Nhưng
lúc này thì con đã
hiểu biết nhân quả trong đạo Phật cho nên tâm con bất động, thản nhiên
và cười thôi, cho nên tâm con không bị bận tâm vì những lời nói đó.
Bởi vậy,
người có đạo đức
tâm bi thì đem hạnh phúc đến cho mình và mọi người.
Còn người không có đạo đức tâm bi thì tự mình
làm khổ mình, làm khổ người, bị
người đời xa lánh và nếu có thì chỉ toàn bạn ác thôi.
ĐÄO ĐỨC VUI
VẺ
Đạo đức vui
vẻ thể hiện qua cái cười của miệng, của ánh mắt, của khuôn mặt, lời nói và hành
động.
Là đạo đức
biết vui mừng trước sự vui mừng, sự thành công, sự đạt được, sự toại nguyện của
mình và của người trước bất kỳ việc lớn nhỏ
nào. Ví dụ,
khi thấy các em bé
được cho kẹo vui vẻ thì ta cũng vui theo, khi thấy đồng nghiệp được
thăng tiến thì ta cũng mừng và
chúc mừng với họ. Khi nghe tin bạn bè thi
đậu thì ta hãy vui vẻ
cùng bạn đó, khi thấy ai nghèo
mà có việc
làm thì ta vui mừng cho họ, v.v.. Trong tu viện khi ta thấy ai đó tu được, có oai
nghi tế hạnh, sống luôn luôn giữ giới phòng hộ
các căn thì ta
phải vui mừng
khi có bạn đồng tu như vậy.
Đạo đức vui
vẻ là đạo đức biết vui mừng trước sự an bình của vạn vật. Nhìn thấy cây cối xanh tươi
có sự sống
thì ta cũng vui mừng.
Nhìn thấy nhà nhà có đủ cơm ăn, trong
xóm không có trộm cướp thì ta cũng vui mừng.
Là đạo đức
biết vui vẻ trước
mọi thất bại. Khi biết vạn pháp đều bị
chi phối bởi nhân quả
thì dù có thất
bại thì ta cũng vui vẻ chấp nhận, lấy mọi thất bại làm
bài học cho mình,
không than vãn hay
trách cứ ai hết. Chỉ nhận lỗi mình
là chưa đủ khả năng,
chưa thấu suốt, chưa
quan sát đầy đủ, chưa
nghiên cứu sâu,
v.v..
Là đạo đức
biết vui vẻ trước những chướng ngại
trong tâm, trước những ác pháp
đang tấn công. Khi có người chửi mình
thì phải vui vẻ quán nhân quả để thấy rằng mình và người đó có nhân
quả với nhau,
hôm nay họ
trách cứ mình là có nguyên nhân, ta hãy yên lặng chiều
theo ý
họ để làm
cho họ vui vẻ
không giận ta nữa, v.v..
Khuôn mặt của người
có đạo đức vui vẻ luôn
luôn nở những
nụ cười với mọi người, không oán hận ai cả. Không than vãn
trước các việc khó khăn hay không muốn xảy ra.
Người có đạo
đức vui vẻ luôn hòa đồng với mọi người, không bao giờ có ý nghĩ ai là kẻ thù cả.
Nếu ai đó xích mích bất hoà nhau thì người này sẽ dùng lời nói khuyên can để
giúp cho họ trở nên hòa thuận nhau.
Người có đạo
đức vui vẻ biết vui vẻ trước những việc làm thiện của người khác, dùng lời
nói hay
hành động sách tấn người
khác làm
thiện và ủng hộ họ, chứ
không phải ganh tỵ,
hẹp hòi, ganh đua hay nói xấu v.v..
Người không
có đạo đức vui vẻ thì dễ giận hờn, tính tình ích kỷ chỉ biết có mình, dễ ghen tuông với sự thành công, cái tốt của
người khác. Từ đó, họ có những suy tính hại người, rồi dẫn đến hại
mình mà không
biết. Thật là
đáng thương cho những người đó.
Tóm lại,
người có đạo đức vui vẻ thì chỉ mang
lại hạnh phúc
cho mình và mọi
người xung quanh. Luôn nhìn đời dưới
con mắt nhân quả, sống ly dục ly ác pháp mang lại sự an vui cho thân
tâm.
ĐÄO ĐỨC CỦA
ÁNH MẮT
Cái
nhìn của ánh mắt cũng thể hiện một phần
nào tâm trạng của con người, do đó đạo đức của ánh mắt đóng vai trò quan trọng
trong đời sống hằng ngày. Có người nhìn thẳng, có người nhìn
nghiêng, có người
liếc ngang, liếc dọc,
có người nhìn với một
con mắt, có người nhìn
với mắt hi hí, có người thì nhắm mắt lại,
có khi mắt
mở to, có khi
ánh mắt
chăm chăm nhìn, có khi con mắt đỏ ngầu v.v..
Cái nhìn
của ánh mắt thể hiện đủ mọi tình cảm và tâm trạng. Có ánh mắt đầy
lòng yêu thương trìu mến, có
ánh mắt tức giận, có ánh mắt buồn, có ánh mắt vui vẻ, có ánh mắt
đầy nhiệt huyết, can đảm, có ánh mắt thiếu sự cương quyết
và nhục chí,
có ánh mắt
ngay thẳng, cương trực, có ánh mắt gian dối, có ánh mắt sắc
như mũi kiếm, có
ánh mắt tham
lam, có ánh mắt dâm dục, có ánh mắt láu cá, có ánh mắt sáng thông minh,
có ánh mắt ngu si đần độn, có ánh mắt kiêu
ngạo, có ánh mắt nghi ngờ người khác, có ánh mắt của người bệnh,
có ánh mắt của
người hoảng hốt sợ hãi,
có ánh mắt không có thần như người
chết, v.v..
Vậy người
như thế nào gọi là người có đạo đức qua
ánh mắt?
Người ta có
câu con mắt là cửa
sổ tâm hồn. Vậy khi tâm
như thế nào
thì được thể hiện qua con mắt hết. Nhưng
người có đạo đức là người không
làm khổ mình,
khổ người và khổ
chúng sanh thì tâm tư của
người đó thanh thản, an lạc và vô sự. Tự trong bản thân người
đó luôn tràn đầy giàu lòng
yêu thương tất cả mọi loài
chúng sanh và
không bao giờ oán hận
ai cả, không
còn có chấp
vào
bản ngã nữa thì làm
gì còn tham
muốn, sân giận mà chỉ có thanh thản,
an vui, nhìn đời với con mắt nhân quả.
Ai làm gì, nói gì thì cũng nhẫn nhục, tùy
thuận và bằng
lòng. Ai đang đau khổ thì tâm tư
họ tràn đầy lòng yêu thương và
thương xót người
đó, ai đạt được gì thì tâm họ cũng vui mừng không một chút
ghen tị. Bản thân họ đã thản nhiên xả
bỏ mọi thứ
trên thế gian này, không
dính mắc vào một vật gì
cả. Cái tâm có như vậy thì ánh mắt của họ cũng sẽ thanh thản,
thản nhiên như vậy không
một chút lo lắng,
sợ hãi, gian
tham, hối tiếc, trách cứ, giận hờn và ngu muội.
Còn ngược
lại thì ánh mắt của
người không có đạo đức sẽ hoang mang, lo sợ, tính toán, gian tham, gian
dối, không thành thật, giận hờn và u tối. Chính
vì vậy mà
làm cho cuộc sống của con người
lúc lên lúc xuống, vì tâm họ luôn dao động trước mọi cảnh và bị
các cảnh ngoài cuốn hút.
Ví dụ:
Khi có ai đó
nói xấu chê
bai công việc của mình thì mình
trừng trừng nhìn người đó như muốn nuốt
trôi, rồi từ từ mắt đỏ ngầu lên, giận hờn phát ra tiếng qua tiếng lại.
Do đó, khi tiếp
duyên với môi
trường đối với người không có đạo
đức nhân bản nhân quả
thì tâm của
họ luôn luôn động làm cho thần sắc và ánh mắt thay đổi theo từng tâm trạng.
Chính vì vậy mà chỉ cần qua ánh mắt thôi mà người
ta có thể suy đoán một phần tâm tư của mình,
dẫn đến bao nhiêu chuyện xảy ra không hay ảnh hưởng đến người xung
quanh.
Như khi có
ánh mắt nghi
ngờ cũng làm cho người
ta dễ sân giận hay tủi
thân. Khi có ánh mắt kiêu ngạo
làm cho người khác ghen tị và tức tối, khi có ánh mắt gian tham thì người ta
càng dè dặt, tránh tiếp giao với mình,
khi có ánh mắt dâm dục thì làm
cho người ta sợ hãi
và phòng hộ xa lánh. Khi có ánh mắt
gian dối thì người ta không tin tưởng, v.v..
Đạo đức
qua ánh mắt
này con chỉ mới
phát hiện ra ngày
hôm qua khi con thấy mẹ con nhìn
một người da đen đi
ngang qua nhà. Cô gái đó ăn mặc không được tươm tất lắm. Vì đại đa số
người da đen
không được giáo dục
trọn vẹn cho nên đa số sống bằng nghề không lương thiện như trộm cướp, bán ma túy,
giết người, hiếp dâm. Do đó, mẹ con luôn luôn sợ những người
da đen gần
nhà. Khi mẹ nhìn thấy cô da đen đó con để ý con mắt của mẹ
liếc nhìn chằm chằm
nghi ngờ như muốn nhớ kỹ
khuôn mặt
này, và coi
rõ hành động của
cô ta có gì nghi ngờ không?
Thật là tội
nghiệp cho những người da đen đó, chỉ vì
cái bề ngoài
da đen, quần áo không tươm tất mà bị nghi ngờ như vậy. Thật
là tội nghiệp cho những người bị nghi ngờ oan ức như vậy. Đối với con, con biết như vậy và
con thấy thương cho họ vì phải
chịu cái quả hiện tại bị
xã hội hắt hủi.
Con tự nhủ thầm dù cho
họ có
muốn lấy cái gì ở nhà hay của con
thì con cũng sẽ cho họ chứ không có ghét
đâu. Khi thấy người da đen bất cứ
nơi nào con vẫn
chào nói đối xử như người bình thường, tôn trọng họ, và sẵn
sàng giúp đỡ gì khi họ
cần. Và con cũng
thương Mẹ vì đang sống với cái
tâm nghi ngờ như vậy làm cho lúc nào cũng sợ hãi.
Con thấy rằng
trong mọi hoàn cảnh xấu nếu ta biết dùng tình thương thì sẽ xoá đi mọi chướng ngại trong tâm, thì qua đó ánh mắt
của ta cũng sẽ thể hiện một cái nhìn
trìu mến biết thương yêu hay thương xót mọi người.
Biết rõ được đạo đức qua ánh
mắt chúng ta hãy tập sống
theo đúng các đạo đức
phía trên đã trình bày thì tâm ta
sẽ thanh thản, an
lạc và vô sự
thì lúc đó ánh mắt của chúng ta sẽ thể
hiện đầy đủ là một người có đạo đức nhân bản nhân quả trọn vẹn.
ĐÄO ĐỨC CON
CÁI ĐỐI VỚI CHA MẸ
Là cách đối xử của con
cái qua hành động, lời nói, và ý nghĩ đối với cha mẹ.
1- VỀ Ý NGHĨ:
- Con
cái phải luôn
biết ơn công
sinh thành dưỡng dạy của cha mẹ cho mình
từ nhỏ tới lớn.
- Phải biết rõ là những hành động hay những lời
nói của cha mẹ là những lời dạy
muốn con cái được tốt đẹp hơn, chứ không phải vì bị đánh đập la mắng là ghét bỏ.
- Phải biết lo lắng, chăm sóc cho cha mẹ khi bị
bệnh hoạn, tai nạn.
- Phải
biết phụng dưỡng cho cha mẹ
khi họ về già.
- Phải biết tôn trọng những việc làm, lời nói
và suy nghĩ của cha mẹ.
- Không
được chống đối lại những
gì cha mẹ đang làm và cảm thấy hạnh phúc
khi làm những việc đó kể cả tín ngưỡng của cha mẹ.
- Không
được sân giận,
hằn học với
cha
mẹ.
mẹ.
- Không được có ý nghi ngờ cha mẹ.
- Không
được có những
ý nghĩ ác về cha
2- VỀ HÀNH ĐỘNG:
- Không
bao giờ được dùng gậy, cây,
tay
chân hay bất
cứ vật gì đả thương cha mẹ.
- Không được ăn cắp tiền hay của cải của
cha mẹ.
- Dìu dắt chăm sóc cho cha mẹ khi họ
đi, đứng, nằm, ngồi khó khăn.
- Cố
gắng học hành để không
phụ lòng nuôi dưỡng của cha mẹ.
- Phải
biết làm những
việc nặng nhọc trong gia đình thay thế cho cha mẹ.
- Tránh
làm những việc
gì mà làm
cho cha mẹ thêm lo lắng.
3- VỀ LỜI
NÓI:
- Không được nói dối cha mẹ.
mẹ.
- Không
được nói lời
nói thêu dệt về cha
- Không được nói 2 lưỡi về cha mẹ.
- Không
được cãi cọ,
la mắng, nói những
lời nói hung
dữ, nạt nộ, chê bai, hỗn láo và chỉ trích cha mẹ.
- Luôn nói những lời nói trìu mến lo lắng cho
cha mẹ.
- Biết
khuyên răn cha mẹ
tránh xa điều ác và làm những điều
thiện.
- Chỉ nên nói những điều tốt lành, không
nói những chuyện
làm cho cha mẹ thêm
lo lắng, mất ăn và mất ngủ.
ĐÄO ĐỨC CHA
MẸ ĐỐI VỚI CON CÁI
1- Luôn làm
gương tốt cho con cái, không cho con cái
thấy những điều xấu, vì con cái rất
dễ bắt chước:
- Nếu cha mẹ muốn
con cái không
sát sanh, sống có tình thương đồng
loại, không ăn cắp, không tà hạnh, không
nói dối thì cha mẹ
phải làm
gương trước. Khi cha mẹ ăn
chay và giải thích ý nghĩa của hạnh ăn chay cho con cái thì con cái sẽ
làm theo. Cha mẹ không nên dạy bảo con
cái bằng
những lời nói dụ dỗ
không thật như hứa lèo “Con ăn cơm
đi rồi một lát mẹ chở
đi chơi”. Đứa bé cả tin ăn
cơm, nhưng sau khi ăn cơm
xong thì không thấy mẹ chở đi
chơi. Chính vì
cha mẹ không
giữ lời hứa với
con cái thì con cái sau này
sẽ bắt chước
tính nói dối đó.
- Cha mẹ
nên dạy dỗ cho con cái về
tính thật thà, không tham trong cuộc sống, như khi đi mua đồ,
người bán hàng
trả tiền dư lại
thì phải nói cho con biết
là phải trả lại cho người bán hàng, vì họ phải bán buôn cực
khổ cả ngày kiếm từng đồng
mua gạo ăn.
Hay là khi đi ngoài
đường thấy bất cứ vật
nào rơi thì không nên lượm, mà hãy để đó cho người mất
quay lại tìm. Hoặc khi đi
đường thấy ai rớt đồ thì
kêu chủ nhân lại để lấy.
Khi con cái cần cây
bút hay vật gì đi học thì cha mẹ
không nên nói là để cha hay mẹ lấy trong sở làm về cho con cái dùng, vì
như vậy con cái sẽ học tính ăn cắp.
- Cha mẹ
nên dạy con tính chia
sẻ ngọt bùi trong cuộc
sống. Khi thấy bạn của con đến nhà
chơi thì cha mẹ nói với con lấy
kẹo bánh
trong tủ lạnh ra cho bạn
ăn, hoặc lấy đồ chơi của
mình ra cho bạn chơi.
Khi thấy người xin ăn
thì nói với con cầm
chiếc bánh, ly nước
ra cho người xin ăn hay là cầm tiền ra cho.
- Khi cha mẹ
giận dữ, nóng nảy, cãi cọ
nhau sẽ làm ảnh hưởng đến
tính tình con cái, làm mất đi tính thuận
hòa của con cái. Do đó, cha mẹ nên không cho con cái thấy những
cảnh không hay đó.
- Tập
cho con cái
ăn uống đúng
giờ, không ăn uống
linh tinh, chậm rãi, không
ăn hàng ngoài đường phố mà phải mua về nhà. Để tập cho em bé
những oai nghi
trong ăn uống,
v.v..
- Cha mẹ đôi khi làm sai việc gì thì cũng nên
biết xin lỗi con cái.
2- Phải hiểu
rõ ý nghĩa và tầm quan trọng của việc nuôi dưỡng và dạy dỗ con cái.
- Theo dõi việc học
hành và những
trò chơi mà con
cái thích. Giải
thích những trò chơi nào nên chơi, trò nào không. Ví dụ:
những trò chơi bắn nhau sẽ làm nhiễm tính hung bạo của con cái. Xem ti vi nhiều
cũng hại, giải thích cho con cái biết chương trình nào tốt
chương
trình
nào xấu.
Và phải biết
phân bố thời
gian hợp lý giữa học và chơi.
- Nên
nói chuyện thường
xuyên với con cái về mọi chuyện giúp cho con cái ý thức
được đạo đức trong gia đình, ngoài xã hội, giữa người và người, người và vật,
người và cỏ cây thiên nhiên môi trường.
- Nên
dành thời gian lắng nghe
ý kiến con cái để hiểu rõ tâm tư
nguyện vọng của con, chứ đừng ép buộc theo ý của mình. Như con cái thích học kỹ sư mà phải bắt buộc
học bác sĩ thì sẽ làm đổ vỡ sự
mong muốn của
con cái. Rồi sau này con cái
không thi đậu vào trường y thì con cái đổ lỗi cho cha mẹ.
- Chú
ý cách ăn mặc của
con cái. Tránh con cái bắt
chước những phần tử, bạn
bè xấu mà ăn mặc, chải chuốt như
con két đủ màu sắc. Giải thích những
tai hại khi con cái
tiếp xúc với bạn bè xấu.
- Luôn
kích thích con cái
tham gia vào các
hoạt động trường,
các việc làm từ thiện, giúp
đỡ để tạo
cho các con môi trường
tự lập, học hỏi thêm ngoài đời.
3- Cha mẹ
luôn biết tôn trọng những suy nghĩ của con cái.
T
- Cùng
con cái bàn
luận về những
sở thích, cái thấy,
cái hiểu của
con cái và lèo
lái con cái vào con đường đúng.
- Cha mẹ
không nên có kiểu dạy con cái bằng hình phạt
hay áp đặt
mọi điều theo phong kiến như con cái phải nghe lời
cha mẹ.
- Đối xử với
con cái như người
bạn, để giúp con cái cởi mở trong
quan hệ gia đình, thẳng thắn, trung trực, cùng nhau góp ý, xây dựng gia
đình thêm đoàn kết và
yêu thương
hơn.
- Cha
mẹ phải luôn
biết chấp nhận những
lỗi lầm của
con cái và
tha thứ cho chúng,
khuyên dạy những
điều tốt sau những lần
sai phạm đó bằng lời
nói ái ngữ dịu dàng của người cha, người mẹ.
- Cha mẹ
nên xem con cái và đối xử với
con cái như một nhân vật quan trọng.
ĐÄO ĐỨC VỢ
CHỒNG
Là sự đối xử
nhau giữa chồng
và vợ qua các hành động, lời nói
và ý nghĩa:
- Chồng
và vợ phải
bình đẳng nhau, không ai có quyền ra lệnh cho ai cả. Sống
trên quan điểm biết lắng tai nghe nhau và tôn trọng ý kiến của mỗi người.
- Ngoài gia đình ra, trong công việc hay
ngoài xã
hội, chồng hay vợ phải
tôn trọng ý kiến riêng tư của mỗi người, không can thiệp
vào việc riêng.
- Tài sản trong
nhà là của
chung, khi mua sắm là
có sự đồng
ý của 2 người
cho nên không nên nghĩ cái
này chồng mua, cái kia vợ
mua.
- Tiền
bạc cũng là của chung, không
nên suy nghĩ chồng làm
nhiều hơn vợ
hay ngược lại. Mọi vấn đề chi
tiêu đều phải có sự đồng ý trước của chồng và vợ.
- Vợ chồng phải
biết thay phiên
nhau chăm sóc con cái,
như đưa đón con đi
học khi có ai rảnh.
- Công
việc tại nhà chồng vợ
nên bình đẳng phụ nhau làm, đừng
nghĩ việc nội trợ là của phụ nữ,
không phải của chồng, do đó
khi cần thiết ví dụ như vợ bệnh
hay bận người chồng cũng phải ý thức xuống bếp nấu
ăn, rửa chén và giặt đồ.
- Không
nên phân biệt
gia đình bên vợ,
gia đình
bên chồng. Khi cần
thiết giúp đỡ cho
gia đình nào thì vợ chồng bàn bạc trước, không lén lút
âm thầm giúp đỡ gia
đình mình bằng tiền
bạc chung của vợ chồng
để tránh xích mích nghi ngờ rồi đâm ra nói xấu nhau, từ
việc nhỏ rồi xé ra to.
- Vợ
và chồng đều phải
tôn trọng bạn bè của nhau.
- Vợ hay chồng không nên có các tà hạnh
bên ngoài với
người khác phái để tránh
đổ vỡ gia đình,
đem lại sự đau khổ
cho con cái khi mất cha hoặc mẹ.
- Chồng hay vợ không nên ăn chơi trác táng, nhậu
nhẹt với bạn bè thường xuyên bên ngoài
mà quên đi trách
nhiệm của mình
trong gia đình.
- Chồng
hay vợ thường
xuyên kiểm tra dạy
dỗ con cái, theo
dõi việc học
và chơi của con cái.
Dành thời gian
ra nói chuyện và dẫn
con cái ra ngoài chơi.
- Chồng hay vợ không nên vì bất kỳ một lý do nào
mà nói dối
nhau, không thật
thà, giấu giếm chuyện gì đó riêng tư. Dù chuyện lớn hay nhỏ nên cùng
nhau bàn bạc.
- Vợ chồng phải
biết nhường nhịn
nhau, tùy thuận ý kiến nhau và tôn trọng quyết định của
nhau. Không vì một cái
sai nhỏ nào mà
mất đi
các đạo đức nhẫn nhục,
tùy thuận và bằng lòng. Ví dụ có lúc chồng hay vợ muốn
ra ngoài đi chơi một mình với bạn
bè thì vợ hay chồng
phải biết tôn
trọng ý kiến
này chứ không phải khi ra đường là phải
luôn có vợ có chồng.
- Không
nên nghi kỵ nhau mà
phải thưa hỏi nhau để
cùng làm sáng tỏ mọi việc, tránh để
lại trong tâm mọi nghi
hoặc, mà làm khổ
mình và làm khổ người.
- Có những lúc chồng hay vợ cần sống
cho bản thân thì chồng
hay vợ phải hiểu
điều đó, do đó nếu
có khả năng
thì trong nhà mỗi người nên có một phòng riêng.
- Đạo làm vợ từ xưa tới nay người vợ bao giờ
cũng thức dậy sớm trong gia đình, cho
nên người vợ nên giữ gìn hạnh này.
- Nếu vợ hay chồng giữ tiền thì phải biết có
trách nhiệm giữ gìn cẩn thận để tránh trộm cướp, hoặc
tránh mọi ý
nghĩ tham lam
tài sản khi mình đứng tên hoặc đang cất giữ tiền.
- Dù
cho có chuyện gì bực
bội, ấm ức thì
cũng nên
nói nhỏ nhẹ,
ôn tồn, dịu
dàng với nhau để tránh cãi cọ, xô
xát, lớn tiếng làm ảnh hưởng đến con cái và gia đình, hàng xóm.
- Tôn trọng tín ngưỡng của nhau.
- Mọi
ý nghĩa hành động hay lời
nói của vợ chồng đều dựa trên đạo
đức bình đẳng, tùy thuận và tôn trọng nhau,
để tránh sự
áp đặt, ép buộc, ức chế, chịu đựng
trong gia đình nhằm đem lại hạnh phúc
cho nhau. Bằng không
thì với cái tính ngã
mạn cao của con người
mà vợ hay chồng khinh
chê người kia cái
này cái nọ làm
cho sứt mẻ tình cảm,
mới sống với
nhau một tháng mà
đã muốn ly dị,
hoặc có con rồi mà
vẫn muốn ly dị
chạy theo những
cái thích của riêng
mình, không còn
có bổn phận với
việc mình làm nữa.
ĐÄO ĐỨC HỌC
TRỊ
Dù là người
học trò ở bất cứ nơi nào ở trường, ở nhà
hay ở ngoài
xã hội đạo đức học trò luôn luôn tồn tại để
giúp cho người học
trò
sống đúng đạo
đức của một con người. Đạo đức học trò rất quan trọng vì nó góp phần xây
dựng những nền tảng đạo đức của xã hội. Có
ý thức dạy dỗ đạo đức
cho học trò từ khi
bắt đầu
đi học thì xã hội đó sẽ có một cuộc sống bình yên, người và người sống
có đạo đức với nhau,
thì con số tội phạm
trong xã hội sẽ giảm.
Vậy ta hãy xem xét
các khía cạnh
trên qua từng đạo đức của người học trò.
1- TÔN TRỌNG
TRƯỜNG HỌC
- Đó
là tôn trọng
mọi nội qui
trong trường học và trong lớp.
- Phải
biết giữ gìn
tài sản bàn ghế và mọi vật trong khuôn viên trường, không chạy
nhảy trên bàn ghế, hoặc ném bàn ghế ra cửa sổ xuống lầu.
- Có ý thức giữ gìn vệ sinh làm sạch sẽ trường
và lớp. Vứt rác vào thùng rác, khạc nhổ vào những nơi qui định trong nhà vệ
sinh, quét sạch sân trường hay lớp, lau chùi bảng sạch, không tự ý đốt rác, xả
rác bừa bãi, v.v..
- Tham
gia vào các
đoàn thể tu sửa
trường như sơn, quét vôi, lót gạch, trồng cây.
2- TÔN TRỌNG
THẦY CÔ
- Mỗi thầy cô giáo sẽ có những qui định riêng
thêm, cho nên học trò phải biết tôn trọng và lắng nghe lời dạy của các thầy cô.
- Làm
tốt các bài học trong
lớp và về
nhà. lớp.
- Lau
bảng sạch trước
khi thầy cô đến
- Chào thầy cô khi gặp bất cứ nơi nào.
- Lắng
nghe lời thầy
cô dạy, không
nói
chuyện trong
lúc thầy cô đang giảng bài.
- Không tự
ý ra ngoài lớp khi chưa có
sự đồng ý của thầy hay cô.
- Không tự ý đổi chỗ ngồi.
- Cùng
giúp thầy cô
hoàn thành tốt những gì nhà trường giao.
3- TÔN TRỌNG
BẠN BÈ
- Không
đánh, ăn hiếp
nhau trong lớp học cũng như ngoài trường.
- Không
ghen tỵ bất cứ điều gì đối với bạn mình. Ví dụ như thành tích học tập,
hình dáng bên ngoài,
cách ăn mặc,
nhiều bạn hơn,
v.v..
- Không
tham lam ăn cắp đồ đạc của nhau.
- Không
lừa dối nhau, nói
xấu nhau, chê bai nhau,
chỉ trích nhau,
nạt nộ, quát mắng,
chửi thề, v.v..
- Không nghi ngờ nhau.
- Không khinh thường nhau mà phải giúp đỡ nhau.
Khi mình học giỏi
thì phải biết chỉ dạy cho các bạn
kém hơn, chứ đừng
vì thế mà khinh chê bạn mình.
- Biết giúp đỡ giải thích những thắc mắc, những
điều khó hiểu.
- Biết
dùng lời nói ôn hoà, nhã nhặn dịu dàng
với nhau để
làm cho tình bạn thêm gắn
bó hơn
và đừng dùng
những lời nói
chia rẽ nhau.
- Nên
biết cách xưng
hô tên với
nhau, chứ đừng gọi nhau là tao với mày thì không giống học trò mà giống
các người ngoài đường.
- Tùy
thuận vào nhau
trong mọi ý kiến
việc làm
và lời nói khi làm
việc hay sinh hoạt chung.
THỈY CƠ GIÁO
ĐỐI XỬ VỚI HỌC TRỊ
- Không
dùng bất cứ vật gì
hay hình thức gì xử phạt và đánh
học trò.
- Không được chửi mắng học trò là đồ
hư, mất nết, con hoang, v.v..
- Không được đến lớp trễ và ra về sớm.
- Không nên có tình ý
với bất cứ học trò
nào.
- Phải biết xin lỗi học trò khi làm điều
gì
sai như đến lớp trễ, không
trả bài đúng hẹn,
v.v..
- Dù
cho học trò phạm lỗi gì cũng
không được giận dữ quát mắng học trò, mà ngược lại nên dùng lời nói
ái ngữ hỏi
thăm tại sao học trò không chịu làm bài hay học bài.
- Biết
khen thưởng đúng để động
viên, sách tấn các em học tiến bộ hơn.
ĐÄO ĐỨC CỦA NGƯỜI HỌC
TRỊ NÓI RIÊNG VÀ CỦA CON NGƯỜI NÓI CHUNG NGỒI XÃ HỘI
- Cũng
là một con người
sống trong xã hội
thì học trò cần phải
biết nghĩa vụ của một công
dân. Dù cho làm
việc gì thì phải
thông hiểu luật về vấn đề hay lãnh vực đó. Ví dụ khi đi bộ qua đường hay
lái xe thì phải biết rõ luật giao thông. Khi chơi
tại các khu
vui chơi thì phải
biết những qui định
của các
khu đó như cấm giẫm đạp lên cỏ, nên bỏ rác vào thùng
rác, không xả rác bừa bãi.
Ngoài phố thì cấm
tiểu tiện bừa bãi, v.v..
- Tại các nơi công cộng phải biết kính lão đắc
thọ, tôn trọng
người lớn tuổi,
nhường cho phụ nữ
có thai và em
nhỏ. Khi lên xuống
xe buýt thì nhường hay đưa tay
giúp đỡ
người lớn tuổi và trẻ em, phụ nữ
có thai, người tàn tật.
- Trong
bất cứ nơi nào cần sắp hàng theo thứ tự đến trước
sau thì ta phải từ tốn xếp hàng không chen vô đứng trước người khác,
không xô
lấn. Ví dụ khi
đi mua hàng tại
siêu
thị đến khi
tính tiền, dù mình mua 1 vật, mình cũng
phải xếp hàng theo thứ tự.
- Tránh
ngồi ăn uống ngoài
phố gây chiếm mất lòng lề đường
dành cho người đi bộ, vì khi vậy người
đi bộ phải
đi ra ngoài đường dành cho xe chạy rất nguy hiểm đến tính
mạng của họ.
- Tránh
xả rác ngoài
đường phố, nên bỏ
rác vào túi rồi khi gặp thùng rác thì bỏ hoặc không có thì
đem về
nhà bỏ thùng
rác nhà mình.
- Khi lái
xe gặp bất cứ trường
hợp nào mình sai hay người khác sai thì không nên cãi vã
giữa đường, nói xin lỗi nhau ngay để tránh những phiền phức, nếu có tai
nạn nặng thì gọi điện thoại cho cảnh sát giao thông đến xử lý.
- Khi gặp ai
xin băng qua
đường thì nhường họ trước, vì
thà mất 5 giây nhường đường còn hơn mất 10 phút nếu chiếc xe đó cắn ngang đường đi. Trước
khi đi ta hãy nhắc
tâm “Đi chậm cũng tới, đi nhanh cũng tới, ta hãy nhường đường cho tất cả
mọi người”.
- Không
được chửi mắng
khi thấy ai sai hay
vi phạm luật giao
thông. Mà nên
thương họ vì biết
đâu họ bị trễ việc
làm nên họ bất
cẩn, vội
vã, hãy thông
hiểu cho họ vì
cũng có lúc ta cũng như vậy.
- Khi thấy đinh ốc giữa đường, nếu đường vắng có thể ngừng xe
xuống lượm được thì ta nên ngừng, tránh gây tai nạn cho các xe khác.
- Hãy biết thương yêu, chia sẻ, giúp đỡ những
người làm việc nặng nhọc.
- Nếu
có ai cần
đi nhờ thì ta hãy
cho họ quá giang một đoạn cùng đường đi.
- Tránh chơi các trò chơi đá banh, đá cầu,
đánh cầu dọc đường phố.
- Không
tham gia vào
các nhóm ăn cắp
trái cây vườn ăn trái nhà người khác.
- Tránh đi săn bắn các loài thú như dùng ná bắn
chim, đặt bẫy chim, sóc, chuột, câu cá, mò ốc, bắt rắn, bắt các loại côn trùng
như giun, dế, v.v.. Ta hãy trau dồi lòng thương của mình đến muôn vật, vì
loài vật
nào cũng có sự sống, cớ
sao ta lại tạo niềm vui
cho mình bằng sự khổ
đau của loài vật
khác, đó là đạo đức hiếu
sinh.
- Không tham lam đồ đạc đánh rơi của người khác,
hãy để lại chỗ cũ
hay đem đồ đó đến giao lại cho phường xã nơi mình ở.
Tóm lại, người
học trò có đạo đức thì phải luôn quán xét mọi hành động, lời nói hay suy
nghĩ của mình
xem có làm
khổ mình, khổ người hay khổ chúng sanh hay không? Hay
là mình có làm
vui mình, vui
người hay vui
các loài chúng sanh hay không? Có như
vậy, hàng ngày nhắc tâm những điều trên thì dần dần sẽ tập thành một thói quen
tốt xứng đáng là người học trò có đạo đức.
ĐÄO ĐỨC CON
NGƯỜI NƠI LÀM VIỆC
Là phải biết
tuân theo, chấp hành theo những quy định của nơi
làøm việc, phải
biết hoàn thành trách nhiệm của xếp giao, biết cách đối xử với đồng nghiệp.
1- ĐỐI VỚI
NƠI LÀM VIỆC
- Phải
biết tìm hiểu những
qui định của nơi làm việc công
ty, phân xưởng, nhà máy sản xuất,
phòng làm việc,
kho, bãi, cảng,
bến tàu, v.v.. Có như vậy thì ta
sẽ tránh phạm phải những sai lầm dẫn đến những tai nạn nghiêm trọng trong lao động.
- Phải
biết vệ sinh
xung quanh nơi
làm việc, trên bàn ngăn nắp mọi giấy tờ.
- Không
gian tham lấy cắp bất cứ vật gì
của công
ty hoặc nơi làm việc kể cả cây kẹp
giấy hoặc tờ giấy.
- Không
được ăn cắp
giờ là việc
đến muộn về sớm. Không tụm 3 tụm
5 lại ngồi nói chuyện trong giờ làm việc.
- Không
được ăn cắp sức lao động của người khác, cướp công, ăn cắp ý kiến hay
làm ý kiến của mình.
- Phải có ý thức chung bảo vệ tài sản của
công ty,
không được nghĩ rằng đồ
chung thì dùng xong vứt lung
tung, không dẹp gọn lại chỗ cũ. Ra vào
phải khoá cửa và giao chìa khóa lại cho bảo vệ khi cần thiết.
- Trong
khi làm việc không nên làm việc riêng
như không được
dùng điện thoại,
máy copy, máy fax, máy
tính tại nơi làm việc cho mục đích cá nhân.
- Không
nên tự ý
đi ra ngoài mà
không nói lại cho cấp trên biết mình
đi đâu.
2- ĐỐI VỚI CẤP
TRÊN
- Tìm
hiểu rõ và cụ thể những gì cần
phải làm
để hoàn thành
tốt công việc
được
giao, không
hấp tấp, không tìm hiểu mọi việc trước
khi làm là một điều cấm kỵ
dẫn đến những sai lầm nghiêm trọng và mất
thời gian quý báu của
mình, của người
khác và của
nơi làm việc.
- Không nên nhận nhiều việc quá sức và khả năng của mình,
rồi mang cả về nhà
làm luôn, không có thời gian
chăm sóc cho người trong gia đình.
- Luôn
luôn báo cáo mọi việc
được giao cho cấp trên biết để họ
theo dõi được tiến triển công việc, không
phải lo lắng
nhiều và đóng góp
ý kiến kịp thời
nhằm giúp chúng
ta vượt qua những trở ngại mà ta
chưa biết.
- Không
nên phân bì việc của
mình và việc của cấp trên
như mình thì làm nhiều
còn cấp trên thì ngồi không xơi
nước. Ta phải biết từ từ làm từng
việc cho tốt, không chạy theo số lượng mà chất lượng không có.
3- ĐỐI VỚI ĐỒNG
NGHIỆP
- Học hỏi những kinh nghiệm của đồng nghiệp.
- Biết lắng tai nghe những lời góp ý vì ai
cũng muốn mình
làm tốt, cho nên
họ mới cho lời khuyên.
- Tôn
trọng những việc
làm, ý kiến,
lời nói của đồng sự.
- Khi cần
giúp đỡ hãy
giúp đỡ tận
tình xem đó là việc của mình.
- Không
vì chức quyền
danh vọng, tiền bạc
mà chà đạp,
nói xấu nhau
trong nơi làm việc hay trước mặt cấp trên hay người khác.
- Mọi vấn đề xảy ra giữa
nhân viên với nhau
thì nên dùng lời
nói ái ngữ giải quyết, nếu không được thì thoả thuận cùng
nhau hỏi ý kiến của người thứ ba và
người tốt nhất là
cấp trên của mình.
Người có đạo
đức trong nơi làm việc là những người không gian tham tài sản không thuộc mình,
tránh nói xấu,
chê bai, chỉ
trích bất kỳ ai, tránh than vãn về bất cứ việc gì, không mưu mô tính
toán tranh giành danh lợi. Biết vừa đủ trong công việc, sức khỏe, tiền bạc để
không làm khổ mình. Biết tôn trọng nơi
làm việc và tôn trọng tất cả mọi người.
Người không
có đạo đức
nghề nghiệp thì sẽ không tồn tại lâu tại nơi làm việc,
trước sau gì thì cũng bị đuổi việc
hay là tự
mình xin nghỉ. Đồng
nghiệp chê trách,
cấp trên thì kỷ
luật.
Lúc đó còn mặt mũi nào mà ở lại
công ty cơ chứ.
Mỗi người
nhân viên phải tự rèn luyện những đạo đức đối xử với chính mình
và đối xử với người cho được trọn vẹn thì trong công việc sẽ làm tốt mọi
việc, trên dưới được thuận hoà.
ĐÄO ĐỨC CON
NGƯỜI VỚI
LOÀI THẢO MỘC
Với sự
tư duy rằng
môi trường sống đầu tiên có cây cỏ trước, sau đó từng thế
hệ kế tiếp nhau được hình thành qua đủ dạng
của các loài cây, rồi đến các
loài vật, và cuối cùng
khi có đủ mọi
duyên thì con người xuất
hiện. Con thấy rằng
các loài thảo mộc là
anh chị của chúng
ta. Hiện nay
con người đều phải sống
dựa vào
các loài rau,
trái cây, khí
oxy và các
chất khoáng
thiên nhiên. Nếu
không có các anh chị
đi trước thì làm sao có
con người hiện nay được.
Với suy tư
như vậy con biết
quý trọng sự có
mặt của thảo mộc trên
hành tinh này. Vì vậy,
để sống đúng
là con người có đạo đức với
thảo mộc
thì chúng ta phải
biết bảo vệ
chúng bằng cách:
- Không chặt phá bừa bãi.
- Tránh để xảy ra các nạn cháy rừng.
- Tránh giẫm đạp trên cây cỏ.
- Không
nhổ lá cây,
ta cứ nghĩ rằng lá cây
cũng giống như
lông tay của
ta, khi nhổ lông tay thì ta biết
đau, vậy thì khi nhổ lá cây thì cây cũng
biết đau vậy, nhưng
vì cây không nói được
cho nên ta không
hiểu cảm giác
đau đó của cây.
- Nếu
biết có cây nào khô
héo thì ta nên tưới cho chúng miếng
nước, hoặc bón phân cho chúng.
- Đừng vì cái thích của mình mà khi nhổ cây này, trồng cây khác. Chỉ vì cây
này không có hoa hay cho ra hoa nhỏ, xấu, mà ta không có một chút tình
thương nào nhổ cây đó lên, bỏ thùng rác và trồng cây mới vào.
- Như
Thầy dạy hành động của người
tu sĩ trong tu viện khi cần phải nhổ cỏ làm đường đi thì dùng cây nạy cỏ
lên chứ đừng nhổ lên mà làm cho cỏ bị đứt rễ đau
lắm, và
khi nhổ chỗ này thì nên
đem đến chỗ khác
trồng lại. Thật
đúng là một tình thương cao cả. Cám ơn
Thầy đã dạy cho con những bài học đáng quí này.
Hành động đạo
đức với các loài cây là những hành động
không làm cho cỏ
cây đau khổ như đối với con người
biết nâng niu, chăm sóc, bảo vệ khỏi các bệnh hoạn và tai nạn. Con luôn nhớ những
bài học này và cảm thấy rất hạnh
phúc khi làm được
những điều kỳ diệu
này. Con nghĩ đạo đức này
cũng là một phần
nhỏ thuộc đạo đức hiếu
sinh mà con
người không nên bỏ qua, nhằm làm tăng trưởng thiện pháp trong
tâm mình, không
còn bị một chướng ngại nào và biết rằng mình không
bao giờ có ý hại ai vì
kể cả
các loài cỏ cây
mà con không có ý hại thì làm sao con
dám hại ai bao giờ.
ĐÄO ĐỨC ĐỐI
VỚI MƠI TRƯỜNG SỐNG
Môi trường
đây được hiểu là nước, đất, không khí. Hiện nay con người chúng ta đang sống
trong môi trường ô nhiễm nước uống và không
khí. Nguyên nhân
do là con
người vì
chạy theo vật
chất nhiều quá mà các nhà máy sản xuất xuất hiện hàng loạt khắp nơi trên thế giới, các
nhà máy này
là nguồn gốc thải các chất độc vào đất, vào sông, vào không
khí, làm cho nhiệt độ của hành
tinh của trái đất
thay đổi, dẫn đến
bao nhiêu thứ khác ảnh hưởng theo sau.
1- Do
đó, mỗi
đất nước cần phải xem xét lại và đưa ra những tiêu chuẩn cho
phép đối với các chất thải, hoặc phải xử lý các chất đó và tái sử dụng cho mục
đích khác.
- Mỗi đất nước trên hành tinh này phải ý thức
thấy được tác hại của các chất độc làm ô nhiễm môi trường và thẳng tay áp dụng
các hệ tiêu chuẩn môi trường vào việc kiểm soát các nhà máy,
các nơi sản xuất, các trại chăn nuôi, các lò đốt, v.v..
- Trồng
nhiều cây xanh
hơn trong thành
phố.
- Có công viên cây xanh trong thành phố
để giúp cho
môi trường bớt ô nhiễm.
- Nghiên
cứu và áp dụng các chất nhiên liệu
mới không thải độc tố cho
tất cả
các loại xe hay các
phương tiện khác.
Ví dụ như hiện
nay khoa học đang nghiên cứu
và đưa vào thử
nghiệm xe chạy bằng
khí hydro và
ethanol được chiết xuất ra từ cỏ.
- Lọc và xử lý các chất thải ra tại các cửa cống của
thành phố trước
khi đổ vào kênh, sông, hồ hay biển.
- Phải có nhà máy đủ công suất xử lý rác bẩn
và nơi chưa rác tránh xa khu dân ở.
- Phải
tổ chức có xe
hút bụi
trong thành
phố.
2- Người dân phải ý thức vào việc bảo vệ
môi trường
như:
- Các cơ sở sản xuất nhỏ phải áp dụng kỹ thuật
mới xử lý chất thải trong sản xuất, đừng vì đồng tiền mà làm
mất đạo đức đối với môi trường.
- Tránh bỏ rác vào kênh, sông, hồ làm ứ đọng
gây ô nhiễm nguồn nước.
- Có
ý thức và cẩn thận
khi dùng những vật dễ cháy để
tránh cháy nhà, cháy rừng, v.v..
- Khắp
nơi mỗi nhà
nên trang bị
bình chữa cháy.
Biết tôn
trọng môi trường
là biết tôn trọng mình và tôn sự sống của mọi loài
trên hành tinh này. Rất mừng là
trên thế giới tại
các nước
tiên tiến có nhiều trung tâm nghiên cứu tìm ra phương pháp và các hóa chất mới
để xử lý môi trường.
Nhưng điều quan
trọng là mỗi người chúng ta phải có ý thức đạo đức môi trường, thì hành tinh
này sẽ tồn tại mãi mãi.
KẾT LUẬN
Để sống có đạo
đức thì con người chúng ta phải
trang bị những
đạo đức này cho chúng
ta từ nhà trường.
Biết cách áp dụng chúng vào
thực tế để đem lại lợi ích cho mình, cho
người, cho các loài động vật, cho các loài
thảo mộc và cho môi trường mà chúng ta đang sống.
Khi nghiên cứu
qua các đạo đức này chúng ta thấy chúng ta đang sống trong một khối thống nhất,
không thể tách rời ra được. Mỗi người, mỗi
vật đều tương tác
và ảnh hưởng
tới nhau. Vậy chúng ta hãy vì lợi ích chung của sự sống hạnh phúc trên
hành tinh này. Học tập rõ đạo đức nhân bản - nhân quả và biết cách áp dụng chúng
vào thực tế,
mang lại hiệu
quả ngay để có
ích cho mình,
cho người và cho
muôn loài có sự sống trên hành tinh này.
Đây là những nền đạo đức thực tế
không mơ hồ mà ai cũng có thể học được.
Cái nhìn,
cái hiểu của
con qua những lời dạy của Phật và
của Thầy về đạo đức chỉ thu ngắn được bấy
nhiêu, con hy vọng sẽ
còn được học hỏi
nhiều hơn từ các bạn đồng
tu khác để rút
ra những bài học
quí báu giúp cho con trở nên con người
toàn vẹn hơn, biết
áp dụng đạo đức nhân bản nhân quả vào cuộc sống hằng
ngày, xả
tâm ly dục ly ác
pháp đem lại hạnh phúc
cho mình, cho
người và cho
muôn loài khác trên hành tinh
này.
Nhờ có
làm bài viết
này mà con nhìn kỹ lại thân tâm con, tự kiểm điểm lại mình còn
thiếu sót điều gì chưa làm, và cần làm. Thật là ích lợi khi viết những bài này.
GIỚI LUẬT
Ai sống
trong giới luật An trú không phóng dật Đoạn tận cùng sống chết Sẽ chấm dứt khổ
đau
--o0o--
Giới như người
mắt sáng Tránh khỏi lối hiểm nghèo Bậc có trí trong đời
Dùng giới xa
ác pháp
(Lời Phật Dạy)
--------
HẾT TẬP VIII
MỤC LỤC
Lời nói đầu
............................................................ 5
Người mới tu
có năm pháp cần nên tránh .............. 44
Người mới tu
có 6 đức chánh hạnh cần tu tập ........ 51
Có 5 pháp tu
tập ly dục, ly bất thiện pháp .............. 63
Có 7 pháp
khiến cho Phật pháp hưng thịnh ............ 71
Có 7 pháp
giúp ta ly dục, ly ác pháp...................... 81
Quan âm thị
kính ............................................... 100
Đời sống phạm
hạnh .......................................... 128
Tùy thuận, bằng
lòng.......................................... 131
Quả báo gì
khi tâm và lời nói không đi đôi? ........ 138
Sống hòa hợp
..................................................... 149
Thời khóa tu
tập ................................................. 158
Thất niệm
.......................................................... 178
Hồi hướng
......................................................... 180
Tiêu cực
............................................................ 183
Nhân duyên
....................................................... 194
Tánh
giác........................................................... 196
Hôn trầm
........................................................... 207
Nhà tu hành
có làm lợi ích gì cho xã hội.............. 210
T
Đạo Phật yếm
thế .............................................. 232
Lục căn
............................................................. 237
Hỷ lạc do dục
sanh có phải là hỷ lạc do 18 loại hỷ tưởng không?
.................................................... 240
Các pháp
không phải của ta ................................ 243
Quả báo có
hay không? ...................................... 246
Tốt đạo đẹp
đời ................................................. 250
Tu thiền như
thế nào để không dậm chân tại chỗ . 253
Vọng tưởng
....................................................... 256
Tâm thức còn
hay hoại diệt khi người ta đã chết .. 259
Cúng dường
tiền có phước báo hay không?......... 261
Đại hội Long
Hoa .............................................. 264
Thân thường
bị bệnh .......................................... 269
Tuổi già hay
cau có la rầy .................................. 274
Nhân quả có
trùng hợp hay không?..................... 277
Boriska – Cậu
bé sao hỏa ................................... 280
Người sao Hỏa
có tương ưng với thế gian không . 298
Sao Hỏa có sự
sống không?................................ 298
Tên các hành
tinh .............................................. 299
Chớ nên
tin........................................................ 299
Tha tâm
thông ................................................... 300
Hào quang
......................................................... 301
û õ Â Ï
Luân hồi
............................................................ 302
Cái gì chịu
hậu quả nếu không có linh hồn .......... 306
Nhiếp tâm
không vọng tưởng ............................. 309
Nghiệp
.............................................................. 312
Nghiệp lành
của Phật ......................................... 313
Nghiệp làm
sao chui vào bào thai........................ 314
Sáu tháng ngồi
kiết già không ăn uống ................ 316
Phụ bản I –
Lời cảm nghĩ của tu sinh lớp chánh kiến –
Lời giới thiệu
..................................................... 327
Lời cảm nghĩ
của tu sinh lớp chánh kiến ............. 332
Phụ bản II –
Đạo đức nhân bản – nhân quả .......... 349
Đạo đức đối
với mình, với người ........................ 356
Đạo đức môi
trường sống ................................... 357
Đạo đức vệ
sinh ................................................. 358
Đạo đức cần
kiệm .............................................. 360
Đạo đức nhẫn
nhục ............................................ 363
Đạo đức tôn
trọng .............................................. 365
Đạo đức tùy
thuận .............................................. 368
Đạo đức ôn tồn,
từ tốn ........................................ 372
Đạo đức biết
ơn ................................................. 376
Đạo đức hiếu
sinh .............................................. 379
Đạo đức
buông xả, ly tham ................................. 389
Đạo đức
thanh tịnh ............................................ 398
Đạo đức chân
thật .............................................. 406
Đạo đức minh
mẫn, sáng suốt............................. 411
Đạo đức tự
nhiên ............................................... 417
Đạo đức trầm
lặng ............................................. 422
Đạo đức biết
đủ ................................................. 426
Đạo đức từ
tâm .................................................. 429
Đạo đức bi
tâm .................................................. 433
Đạo đức vui
vẻ .................................................. 438
Đạo đức của
ánh mắt ......................................... 440
Đạo đức con
cái đối với cha mẹ .......................... 445
Đạo đức cha
mẹ đối với con cái .......................... 447
Đạo đức vợ
chồng.............................................. 451
Đạo đức học
trò ................................................. 455
Thầy cô giáo
đối xử với học trò .......................... 459
Đạo đức của
người học trò nói riêng và của con người
nói chung
ngoài xã hội ....................................... 460
Đạo đức con
người nơi làm việc ......................... 463
Đạo đức con
người với loài thảo mộc ................. 467
Đạo đức đối
với môi trường sống ....................... 469
0 nhận xét:
Đăng nhận xét
Ví bạn hãy dùng ngôn ngữ lịch sự, tôn trọng lẫn nhau, mỗi người có cấp độ trình độ riêng nên không nên phán xét nếu không thông hiểu. Xin cảm ơn!